Nơi lớn nhất cảnh giới Hư Thánh mạnh hơn cảnh giới Hóa Thánh chính là biển linh thức lột xác thành hồn hải.
Trong hồn hải ra đời hồn lực.
Lúc này hồn lực mạnh mẽ bộc phát ra.
Giải phóng ra từng tầng sức mạnh.
Ở trong thánh lực, hồn lực càng mạnh hơn.
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh lại cười nhạo một tiếng.
“Chút hồn lực yếu ớt này hay là đừng lấy ra cho đỡ mất mặt!”
Lời vừa dứt.
Trong nháy mắt, tiếng xé rách vang lên.
Long phượng trình tường trên đỉnh đầu Tần Ninh bộc phát ra từng đường lực hồn phách mạnh mẽ.
“Đi chết đi!”
Lời vừa dứt, hai tay Tần Ninh lộ ra.
Song hồn long phượng kia lúc này trực tiếp cắn xé.
“Không thể nào...”, sắc mặt Tô Hùng tái nhợt, thân ảnh thụt lùi.
Tần Ninh chỉ là Hóa Thánh tầng hai, làm sao có thể ngưng tụ thành hồn phách! Ông ta cảnh giới Hư Thánh là thật.
Nhưng chỉ là biển linh thức lột xác thành hồn hải, vẫn chưa ra đời ba hồn bảy vía.
Có thể ra đời ba hồn bảy vía thì đó là Thánh Nhân.
Mà long hồn và phượng hồn này lại chênh lệch cực lớn.
Lúc này ánh mắt Tô Hùng đờ đẫn.
Chỉ là Tần Ninh không quản những thứ này.
Hắn bước ra, hai quả đấm lại lần nữa dùng lực, rồng trái phượng phải bộc phát ra.
“Không!”
Toàn thân Tô Hùng bùng nổ thánh lực.
Nhưng cảm giác cho người ta thấy lại không mạnh bằng Tần Ninh bây giờ.
Quá giả! Một Hư Thánh tầng hai như ông ta thực lực lại không mạnh bằng Tần Ninh Hóa Thánh tầng hai này! Làm sao có thể! Sức mạnh toàn thân trên dưới của Tô Hùng bộc phát ra.
Thánh trận bốn phía toàn bộ đình vườn trong lúc mơ hồ đều bắt đầu tan vỡ.
Tiếp tục nữa thì toàn bộ đình vườn này đều sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Lý Tồn Kiếm đứng ở một bên, hắn ta sớm đã trợn tròn mắt.
Đây là cái quỷ gì?
Tô Hùng Hư Thánh tầng hai rất rất mạnh, đương nhiên hắn ta biết.
Nhưng Tần Ninh… làm sao có thể! Làm sao có thể mạnh như vậy! Cái này quá không chân thật!
“Thánh Quyền xuất!”, lời vừa dứt, hai tay Tần Ninh trong giây lát giết ra.
Ầm… Nghiền ép tuyệt đối.
Tần Ninh đề thăng đến Hóa Thánh tầng mười, đó cũng chỉ là Hóa Thánh, nhưng dựa vào uy của song hồn long phượng lại hình thành nghiền ép tuyệt đối với Tô Hùng.
Bụp… Cuối cùng Tô Hùng không nhịn được, sắc mặt trắng nhợt phun ra một ngụm máu tươi, cả cơ thể cứng ngắc.
Quá mạnh! Lúc này Tần Ninh giống như Thánh Nhân.
Loại lực nghiền ép mạnh mẽ đó khiến ông ta gần như không thể ngưng tụ thánh lực của bản thân! Lúc này ánh mắt Tần Ninh bình tĩnh.
“Ở trong thành Thanh Ma này người có thực lực mạnh mới có thể sống, mới có quyền phát biểu”.
“Tô gia của Tô Hùng ngươi sau ngày hôm nay thuộc về Tần Ninh ta!”
Lời vừa dứt, song hồn long phượng của Tần Ninh lúc này bùng nổ.
Một tiếng đùng đoàng.
Nổ tung truyền ra.
Khí tức của Tô Hùng tán loạn.
Lúc này bên trong đình viện yên lặng như tờ.
Đám người bốn phía đều không dám mở miệng.
Khí tức trong cơ thể Tần Ninh lúc này dần dần hạ xuống.
Từ Hóa Thánh tầng mười dần dần về Hóa Thánh tầng hai.
“Lý đại nhân…”
Bùm… Tần Ninh vừa mới miệng, Lý Tồn Kiếm cũng không còn dửng dưng như trước, hắn ta quỳ sụp xuống đất rầm một tiếng.