“Tên nhóc Dương Thanh Vân này đã bắt đầu đi thuyết phục rồi!”
“Thiên Ngoại Tiên chắc chắn sẽ đi, Thái Cực đạo quán chúng ta cũng có thể đi, dù sao thông đạo trấn giữ tộc Thâm Uyên Ma ở ngay tại biên giới hai tuyệt địa kia”.
“Về phần Huyền Thiên cung và Thính Tuyết sơn trang thì lại không nói chính xác”.
Cực Thiên Vương lẩm bẩm nói: “Xem ra lần này Thiên Đế Các đã chọc giận hai sư đồ này rồi...”, Tần Ninh giận dữ, diệt Ngự Hư tông, chém Hư Vương.
Bây giờ Dương Thanh Vân cũng đã nổi giận.
Chắc hẳn lần này không tìm được đại bản doanh của Thiên Đế Các thì sẽ không bỏ qua!
“Cực Thiên Vương, vậy chúng ta cũng đi?”
“Vì sao không đi?”
Cực Thiên Vương lẩm bẩm nói: “Đây là cơ hội tốt!”
“Có lẽ ngươi có thể tìm được cơ duyên, tiến thêm một bước, trở thành Thiên Vương”.
“Mấy vị Thiên Vương và các Thiên nhân đỉnh cấp trong Thái Cực đạo quán cũng cần tiến hơn một bước”.
“Thời thế hỗn loạn cũng là thời cơ và số mệnh của người ta!”
Nghe thấy lời này, Cực Sinh Bi gật đầu.
Cực Thiên Vương nhìn về nơi xa, lẩm bẩm nói: “Dương Thanh Vân, Vân Thiên Vương, võ giả Tinh Mệnh... đồ đệ của Tần Ninh...”, Cực Thiên Vương vừa nói xong, ánh mắt liền rơi xuống trên người Cực Sinh Bi.
Không có so sánh sẽ không có tổn thương.
Lúc này nhìn về phía Cực Sinh Bi, nhìn chỗ nào cũng đều cảm thấy không thích hợp.
“Haiz...”, Cực Thiên Vương chậm rãi thở dài.
Chỉ có thể thở dài thôi.
Sao đồ đệ của người ta lại lợi hại như vậy chứ?
Cực Sinh Bi ngây ra.
Có ý gì?
Xem thường ta?
Cực Sinh Bi ta là Vương Giả cửu phẩm, cũng là nhân vật đứng đầu đại lục Vạn Thiên.
Ta không bằng Dương Thanh Vân, thế nhưng ngài cũng không bằng U Vương mà! Sư phụ không bằng sư phụ.
Đồ đệ không bằng đồ đệ! Đây không phải chuyện rất bình thường sao?
Giờ phút này, ánh mắt Cực Sinh Bi ngẩn ngơ.
“Sư phụ... Không cần phải thở dài, dù sao U Vương cũng là kỳ tài ngút trời, ngài cũng không cần để ở trong lòng!”
Cực Sinh Bi run rẩy nói.
“Hả?”
Cực Thiên Vương nhìn về phía Cực Sinh Bi.
“Cút!”
Vung một tay ra.
Cả người Cực Sinh Bi biến mất không thấy gì nữa.
Mẹ nó! Ngươi cũng biết tìm lý do, kiếm cớ cho mình đấy.
Lão phu thở dài là có ý gì, ngươi không biết sao?
Đại lục Vạn Thiên, tin tức lòng người chấn động vừa được truyền ra không đến bao lâu, lại có thêm một tin tức nữa truyền ra.
Các chủ Thanh Ninh các đã liên hệ với mọi người, chuẩn bị đi vào hai cấm địa.
Yêu Tháp Sơn! Huyền Thiên Sơn! Có người nói, U Vương mất tích là bị Thiên Đế Các bắt, cho nên Dương Thanh Vân mới tốn công công sức muốn đi vào trong cấm địa như thế.
Cũng có người nói, mộ U Vương ở ngay trong hai cấm địa, mọi người muốn thăm dò mộ U Vương.
Lại có người nói, lần này chuẩn bị tiêu diệt tộc Thâm Uyên Ma.
Võ giả khắp nơi mỗi người nói một kiểu.
Nhưng không thể nghi ngờ, chuyện này đã được truyền ra vô cùng xôn xao.
Đại lục Thương Lan, Thanh Ninh các.
Trận chiến kết thúc, Thanh Ninh các khôi phục, cũng dần dần xây dựng lại.
Chỉ là sau trận chiến này, Thanh Ninh các cũng đã tổn thất không ít cao thủ.
Thiên nhân, Vương giả đều bị tổn thất.
Nhưng tộc Luyện Ngục Ma đã bị giải quyết, chắc chắn mọi người vẫn có thể chấp nhận được những tổn thất này.
Thanh Ninh các, bên trong đại điện nghị sự.
Dương Thanh Vân mặc một bộ đồ xanh, vẻ mặt lạnh nhạt, ngồi trên bảo tọa của các chủ trên cao.
Bên cạnh ông ta là hai vị Vương giả Sở Mộng Lâm và Sở Thanh Phong.
Phía dưới, phía bên phải.
Tiên Nhân phu nhân, anh em Vương Thông, Vương Lãng, cùng với bốn vị phó các chủ Đinh Văn Bác, Hà Cửu Minh, Uông Chính Thiên, Nhiếp Sĩ Trung cũng đều xuất hiện.
Trong Thanh Ninh các, ngoài các chủ Dương Thanh Vân ra thì chín vị Vương giả này có địa vị cao nhất.
Phía dưới, bên trái.
Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, cùng với mấy người Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Tiên Hàm đều ở đây.
Dương Thanh Vân nhìn mấy người.
“Mọi người, sư phụ không rõ tin tức, lần này Vương giả cũng có thể theo ta đi đến Yêu Tháp Sơn và Huyền Thiên Sơn”.
“Mục đích chính của chúng ta là tìm tin tức về sư phụ”.
“Nhớ lấy, Bàn Nhược châu có thể phòng ngừa áp chế của cấm địa đối với Vương giả, mọi người cần phải đeo ở trên người”.
Giờ phút này Thạch Cảm Đương không nhịn được nhìn về phía Dương Thanh Vân.
“Nói!”
Thạch Cảm Đương nói thầm: “Cũng cho chúng ta mỗi người một viên Bàn Nhược châu đi!”
“Bây giờ Lý Nhàn Ngư là Thiên Nhân thất bộ, ta và Giang Bạch cũng đều là Thiên Nhân tứ bộ, nói không chừng lần này có thể bước vào Vương Giả”.
Giờ phút này Thạch Cảm Đương có chút tự tin.
Dương Thanh Vân nhìn ba người một cái, cuối cùng gật đầu.
Chỉ có sư phụ biết rõ về thực lực của Thạch Cảm Đương nhất, ông ta cũng không nhìn ra Thạch Cảm Đương có chỗ nào kì lạ.
Lý Nhàn Ngư thì không cần phải nói, người có vãng sinh đồng, tương lai có thể vượt xa Lý Nhất Phong.
Mà Giang Bạch chính là linh hồn của sông Thiên Thượng lột xác thành người, bản thân loại chuyện này đã không thể tưởng tượng nổi rồi.
Ba người này đúng là có tiềm lực trở thành Vương giả.
Dương Thanh Vân lại nói: “Mọi người, lần này tìm sư phụ là chính, về phần chuyện liên quan tới Thiên Đế Các, chúng ta không cần để ý, tìm được sư phụ trước rồi quyết định sau!”
Mọi người đều đồng loạt gật đầu.
Thanh Ninh các chuẩn bị xong xuôi.
Đồng thời, bên trong Thiên Ngoại Tiên.
Trấn Thiên Vương tự mình ra trận.
Tiên Hạo đứng bên cạnh, mười vị Hộ Sơn Vương đều đứng phía dưới.
“Lần này Thiên Ngoại Tiên ra trận là để tìm được địa điểm của Thiên Đế Các, giết không tha!”
Trấn Thiên Vương hùng hậu nói: “Thiên Đế Các giết con ta, ta sẽ khiến bọn họ nợ máu trả bằng máu”.
“Bản vương tự mình dẫn đội, về phần Tru Ma cốc, ta tự có kế hoạch”.
Trấn Thiên Vương lạnh lùng nói: “Thiên Đế Các, bản vương quyết định sẽ không bỏ qua”.
Mà cùng lúc đó, Huyền Thiên cung.
Huyền Thiên cung ở Tây Mạc, chính là một nơi mạnh nhất, đáng sợ nhất toàn bộ Tây Mạc.
Bên trong Huyền Thiên cung.
Bốn phủ quân của biển Thiên Ngoại đều mất mạng.
Ngay cả cung chủ Cổ Chấn của Chấn Thiên cung, một trong ba cung Đẩu Thiên cung, Chiến Thiên cung, Chấn Thiên cung cũng làm phản, bị giết.
Giờ phút này, trong Tây Mạc, phía trên đại lục Huyền Thiên, trong một thung lũng.
Một người đàn ông trung niên dẫn theo mấy người đi về phía chỗ sâu.
“Cung chủ, lần này chúng ta thật sự muốn đi sao?”
Lúc này một người đàn ông trung niên có dáng người hơi gầy yếu không nhịn được nói: “Đại lục Huyền Thiên chúng ta cách đại lục Đông Thiên cực kỳ xa xôi”.
“Nếu như bên trong Tuyệt Mệnh Linh cốc xảy ra điều gì... thì làm như thế nào cho phải?”
Nghe thấy lời này, người đàn ông cầm đầu hơi nhíu mày.
“Tuyệt Mệnh Linh cốc, Huyền Thiên cung trấn giữ Liệt Diệm Ma vài vạn năm, đã hoàn toàn chắc chắn!”
“Bản vương cũng không lo lắng điều này, mà là...”, “U Vương xuất thế, Thiên Đế Các làm loạn, hai bên này ắt có một trận chiến, Huyền Thiên cung chúng ta tự xử như thế nào đây?”
Lúc này trong lòng Huyền Tử Uyên đúng là có chút bận tâm.
Làm như thế nào mới tốt đây?
Bây giờ tình hình trên đại lục Vạn Thiên biến ảo khó lường.
Võ giả khắp nơi đều rất kích động.
Thanh Ninh các bên kia đã lấy được Bàn Nhược châu có thể để Vương giả tiến vào cấm địa mà không có áp lực từ trong tay Thiên Khí Vương - Giang Trung Tiên.
Lần này là cơ hội.
Ngũ đại cấm địa, liên quan đến ý nghĩa Vương giả thành Thánh.
Không đi thì rất đáng tiếc.
Mà đi lại rất phiền phức.
Huyền Tử Uyên cũng không quyết định chắc chắn được.