“Còn các chủ của các ngươi thì sao?”
Tần Ninh nhìn về phía hai người, nói: “Đã nhiều năm như vậy, không có khả năng các ngươi vẫn không biết thực lực của các chủ các ngươi đấy chứ?”
“Các chủ đại nhân…chỉ sợ là đã có thực lực Tứ Thiên Vương!”
Thiên Vương! Biển linh thức mười vạn mét! Mười vạn mét, đối với Vương Giả mà nói, đó là một nấc thang, nếu vượt qua được thì chính là Thiên Vương!”
“Thiên Đế các của các ngươi thông đồng với Ma tộc địa tâm như thế nào?”
Nghe được những lời này, Cốc Mặc đau đớn nói: “Loại chuyện này, chúng ta không có tư cách được biết!”
“Ngươi giết chúng ta đi!”
Đoàn Việt vội vàng nói: “Đây là toàn bộ những gì chúng ta biết, cầu xin ngươi, giết ta đi!”
“Được thôi, thoả mãn các ngươi!”
Tần Ninh nâng tay, một đường kiếm hạ xuống, máu tươi bắn ra.
Tuyết Kiêu Dung nhìn mười hai thi thể trên mặt đất, khóe miệng co rút.
Đây đều là Tần Ninh giết.
Nàng ta không hề ra tay.
Hoặc là có thể nói, nàng ta ra tay cũng vô dụng.
“Một vị cường giả Vương Giả, Lý tiên sinh…Đế Lâm Thiên…thực lực cấp bậc Thiên Vương sao…”, Tần Ninh thì thào nói.
“Ngươi căm thù Thiên Đế các như vậy sao?”
Tuyết Kiêu Dung không nhịn được mà hỏi.
“Căm thù!”
Tần Ninh lạnh lùng nói: “Giết huynh trưởng của ta, diệt huynh đệ của ta, không huỷ diệt Thiên Đế các, lòng ta không thể nào yên ổn!”
“Ta còn nghĩ rằng ngươi sẽ trả lời là Thiên Đế các cấu kết với Ma tộc địa tâm, ý muốn tàn sát con người, ngươi hận bọn họ…”, Tuyết Kiêu Dung cười nói.
“Đây cũng là một lý do, nhưng lý do này không làm cho ta phải vội vàng như thế”.
“Nếu như một ngày nào đó, Ma tộc địa tâm thực sự xuất hiện, ta có thể chờ đến ngày đó rồi giết toàn bộ!”
“Nhưng mà giết huynh trưởng của ta, diệt huynh đệ của ta, thù này, ta không thể chờ!”
Tuyết Kiêu Dung nở nụ cười ngượng ngùng.
Tần Ninh này, phong cách làm việc thật không giống người thường.
“Tay Thánh Nhân…”, lúc này, Tần Ninh nhìn về phía dàn tế, hắn mỉm cười nói: “Nếu muốn dung hợp thì dùng lực Thánh Nhân tưới lên, khiến cho hai cánh tay giống như là cánh tay của Vương Giả, không kém bất kỳ món bảo khí siêu phẩm nào!”
Nghe được những lời này, Tuyết Kiêu Dung nhìn về phía tay Thánh Nhân, trên mặt lộ ra vẻ hâm mộ.
Nếu như nàng ta dung hợp thì từ cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ nhảy lên cảnh giới Thiên Nhân thất bộ cũng không phải là vấn đề.
Nhưng mà Tần Ninh còn ở đây, hiển nhiên là nàng ta không có cơ hội.
Tần Ninh nhìn Tuyết Kiêu Dung, hắn mỉm cười nói: “Nhóc con, ở bên cạnh bản công tử một đêm, ta có thể trợ giúp người, thăng cấp lên lục bộ, thế nào?”
“Ngươi mới là nhóc con, ta còn nhỏ lắm sao?”
Tuyết Kiêu Dung nói.
“Đúng là không nhỏ, rất không tồi!”
Tần Ninh chỉ vào thứ gì đó nói.
“Ngươi…”
“Người của Thính Tuyết sơn trang các ngươi đều lạnh như băng, không thú vị chút nào, ông nội ngươi cũng thế mà phụ thân ngươi cũng thế, đến đời ngươi cũng thế!”
Tần Ninh khoát tay nói: “Bản công tử ăn thịt, cho ngươi chút nước canh uống, đương nhiên, nếu như ngươi bận tâm đến mặt mũi thì ngại quá…”
“Mặt mũi thì có ích lợi gì?”
Tần Ninh còn chưa nói xong, Tuyết Kiêu Dung đã thẳng thắn nói: “Ta nên làm như thế nào?”
“Ngươi cứ thẳng thắn nhận lấy!”
Tần Ninh nhìn Tuyết Kiêu Dung một chút, cười nói: “Đơn giản, đứng ở mép tế đàn biên giới, dùng tâm cảm nhận là được, một lát nữa ngươi sẽ phát hiện ra rất thần kỳ!”
Tuyết Kiêu Dung do dự gật đầu.
Tần Ninh phi người lên, rơi xuống trên tế đài.
Giờ phút này Tần Ninh nhìn đôi tay kia, trong lòng khẽ động.
Đó cũng không phải đôi tay máu thịt, mà là do Thánh Nhân ngưng tụ tự thân tinh khí thần biến thành.
Cùng loại với một cỗ cường đại lực lượng.
“Ngươi định dung hợp kiểu gì?”
Giọng nói của Tuyết Kiêu Dung đột nhiên vang lên.
Lúc này, Tần Ninh hơi nhướng khóe mắt.