Kiếm của Tần Ninh đã xuyên qua cổ của một tên Thiên Nhân ngũ bộ, máu tươi phun ra.
Ngay sau, đó Tần Ninh lại tiếp tục chém giết.
“Chết tiệt!"
"Mau nhận lấy cái chết đi!"
Lúc này, hai người Cốc Mặc và Đoàn Việt cắn răng đánh trả.
"Bài Địa Huyền Chưởng!"
"Hồn Thiên Quyền!"
Trong nháy mắt, hai vị Thiên Nhân thất bộ đánh về phía Tần Ninh.
Ầm... ngay lập tức, một tiếng nổ to vang lên.
Thân hình của Tần Ninh khẽ khựng lại.
Thân thể của trưởng lão Cốc Mặc và trưởng lão Đoàn Việt cũng đứng yên.
Thật mạnh! Trong lòng hai người dâng lên sự kinh ngạc.
Tần Ninh rất mạnh! Hắn mới chỉ là Thiên Nhân tứ bộ mà thôi.
Linh khí của hắn không tầm thường nhưng linh thức lại càng mạnh mẽ hơn.
Hai điều này hợp lại với nhau, kèm theo uy lực của Vương Kiếm Độ Sinh, quả thật rất kinh khủng.
"Ta nói Hình Thiên Phạt và Địch Dung đều đã bị ta giết rồi, vậy mà các ngươi lại không chịu tin sao?"
Khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch, từ từ nói: "Nếu các ngươi chịu khai ra một chút tin tức thì ta có thể ngẫm lại việc cho các ngươi chết một cách thoải mái..."
"Ngươi đừng có nằm mơ!"
Trưởng lão Cốc Mặc quát khẽ một câu.
"Ta không thích nằm mơ!"
Tần Ninh hạ giọng, hắn giương Vương Kiếm Độ Sinh lên.
"Cửu Linh Tinh Thần Kiếm!"
Một nhát kiếm được chém xuống.
"A...", ngay lập tức, tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Cánh tay trái của trưởng lão Cốc Mặc đã bị hắn chặt đứt.
Máu tươi chảy ra không ngớt.
Giờ phút này, trong mắt của trưởng lão Cốc Mặc chứa đầy sự sợ hãi.
Tần Ninh... quá khủng khiếp.
Hơn nữa, có Vương Kiếm Độ Sinh trợ giúp, sức chiến đấu của Tần Ninh không hề thua kém một vị Bán Vương.
Người này đã tu luyện bằng cách nào vậy?
Tuyết Kiêu Dung đứng ở bên cạnh cũng có chút động lòng.
Một nhát kiếm này làm cho nàng ta cảm thấy rằng Tần Ninh vẫn chưa dùng hết sức mình, nếu không, Cốc Mặc đã sớm bỏ mạng rồi.
Thiên Nhân tứ bộ mà lại có sức chiến đấu của Thiên Nhân thất bộ, người này, quá mạnh!
Giờ phút này, Tần Ninh cầm kiếm trong tay, đi một vòng quanh Cốc Mặc rồi nhìn ông ta nói: “Nói cho ta chút tin tức hữu dụng, ta sẽ cho ngươi chết thoải mái hơn một chút!”
“Ngươi…”
“Nằm mơ?”
Tần Ninh nhìn về phía Cốc Mặc, quơ quơ trường kiếm trong tay.
“Đừng có gấp!”
Tần Ninh lại nói: “Đối với đan thuật ta cũng có hiểu biết nhất định, cho nên đối với thân thể của võ giả, có thể coi là khá tinh thông, vừa rồi, ta chặt đứt một tay của ngươi, dựa vào thực lực hiện tại của ngươi, lát nữa máu sẽ không còn chảy nữa!”
“Sau đó, ta sẽ đâm một kiếm vào ngực trái của ngươi, làm cho toàn thân trên dưới của ngươi bị tàn phá khủng khiếp”.
“Tiếp đó sẽ là mạch máu ở chân trái…Mạch máu ở đùi phải...Ngươi vẫn sẽ không chết, ta cũng không để cho ngươi chết!”
Nghe được những lời này, ánh mắt Cốc Mặc trở nên lạnh lùng.
“Cứ nếm thử xem, để xem, rốt cuộc ngươi có thể kiên trì được đến mức nào”.
Một từ vừa dứt, Tần Ninh lập tức ra tay.
Lúc này, Vương Kiếm Độ Sinh trong tay hắn ẩn chứa sát khí cường đại, hào quang bắn ra bốn phía, mấy người xung quanh muốn ngăn cản, nhưng không ai có thể ngăn được đường kiếm này của Tần Ninh.
Hai má Cốc Mặc xuất hiện một vệt máu.
Vù…Trường kiếm chém ra, kiếm khí gào thét, sức mạnh bùng nổ.
Khí tức cường thịnh lan ra khắp mọi nơi.