Lời này vừa dứt, Huyền Phương Nghiệp cười ha ha.
Bốn vị thiên kiêu! Hơn nữa còn là bốn vị thiên kiêu có uy danh hiển hách trong toàn bộ ngàn vạn đại lục đương thời! Bốn người này tương lai sẽ trở thành nhân vật vương giả trụ cột có cấp bậc vô song của ngàn vạn đại lục.
Lúc này, sắc mặt hai người Diệp Kình Nguyên và Thiên Minh Hạo không hề dễ nhìn.
Những người này lại càng khủng bố.
So sánh với nhau càng chứng tỏ bọn hắn vô dụng.
Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia nổi danh muộn hơn lục đại bá chủ, nội tình không đủ.
Tuy rằng có Vương giả tọa trấn nhưng vẫn kém hơn một chút.
Trong các thế lực lục đại bá chủ.
Thiên Ngoại Tiên, Thái Cực đạo quán, Huyền Thiên cung, Thính Tuyết sơn trang có Thiên Vương tọa trấn, Tứ Đại Thiên Vương! Còn Ngự Hư tông, mặc dù Hư Vương không phải là cảnh giới Thiên Vương nhưng nghe nói cũng không còn xa... Về phần vị Vân Vương kia của Thanh Ninh các! Có thể nói là kỳ tài ngút trời.
Năm đó, dưới sự giúp đỡ của Phong Vương, ông ta thành lập Thanh Ninh các, thống nhất Trung Lan.
Sau đó xưng Vương.
Trải qua mấy vạn năm, ai biết được ông ta đã đi đến bước kia chưa! Hơn nữa, sư tôn của ông ta là U Vương! U Hoàng ngày xưa! Cửu U Đại Đế! Nhân vật truyền kỳ có ba danh hào trong một!
Suốt một vạn năm đó, U Vương xưng hùng ngàn vạn đại lục, không ai dám trêu chọc! Tứ Thiên Vương cũng phải kìm nén, chịu đựng.
Nhưng tám vạn năm trước ông ta đột nhiên biến mất.
Thế nhưng, ai có thể cam đoan U Vương đã chết rồi?
Cũng chẳng ai có thể bảo đảm! Lúc này, rất nhiều thiên kiêu tụ tập tại đây.
Nhưng mà Lý Hạc không hề vui.
Nếu là ngày thường, ông ta chắc chắn sẽ lôi kéo đám thiên kiêu Thiên Ngoại Tiên tụ họp tại đây, để đám thiên kiêu tự cho là đúng kia nhìn xem sự mạnh mẽ của những thiên chi kiêu tử thuộc các tông môn khác.
Nhưng bây giờ ông ta không có ý định này.
Tần Ninh ở ngay phía dưới! Nhỡ bọn họ đụng phải nhau.
Làm không tốt rồi nảy sinh tranh chấp, ông ta sẽ khó mà nói với tiên chủ.
Tần Ninh là người đích thân tiên chủ ra lệnh phải phục vụ thật tốt.
Nhưng sau lưng những vị này đều có Vương giả vững gót chân, không một ai dễ trêu chọc! Phải làm thế nào mới ổn?
Giờ phút này, Huyền Phương Nghiệp cười nói: "Nếu chúng ta đã đều muốn đi vào bên trong Linh Thức đàm, vậy thì bắt đầu đi!"
"Ngôn Đạo Tử, Hư Vô Sinh, Tuyết Kiêu Dung, bốn người chúng ta so đấu một trận, thế nào?"
"Tuyết Kiêu Dung, ba người chúng ta là Thiên Nhân ngũ bộ, tuy ngươi là Thiên Nhân tứ bộ nhưng dù sao cũng có Đế thể, đừng có nói là chúng ta bắt nạt ngươi đấy!"
Tuyết Kiêu Dung lạnh nhạt nói: "Hy vọng nếu chốc nữa thua thì ngươi cũng đừng quá xấu hổ!"
Nghe thấy lời này, Huyền Phương Nghiệp bật cười ha hả.
Bịch bịch, nhảy vào trong hàn đàm.
Ba người Ngôn Đạo Tử, Hư Vô Sinh, Tuyết Kiêu Dung không hề chần chừ, từng người một bước vào hàn đàm.
Đến tận lúc này, hai người Thiên Minh Hạo và Diệp Kình Nguyên mới thở phào.
Bốn vị kia cho bọn hắn áp lực khá lớn! Giờ mới xem như thật sự có thể thả lỏng.
"Chúng ta cũng đấu một lần, sao nào?"
"Diệp Kình Nguyên?"
Thiên Minh Hạo mở miệng hỏi.
"Được!"
Hai người đều là cảnh giới Thiên Nhân tam bộ.
Giờ phút này, bọn hắn bịch bịch, cùng rơi vào trong Linh Thức đàm.
Bấy giờ, ba người Bắc Đẩu Thanh Phong, Tổ Hân Nhi, Truy Thính Họa mới chính thức thở phào nhẹ nhõm.
Mợ nó! Một người còn yêu nghiệt hơn một người! Bốn người đến từ thế lực tứ đại bá chủ kia đã đi thẳng vào trong khu vực thứ năm.
Hai người Diệp Kình Nguyên và Thiên Minh Hạo cũng bước vào khu vực thứ ba.
Trái lại, ba người bọn họ có phần lúng túng.
"Truy Thính Họa!"
"Bắc Đẩu Thanh Phong!"
Một giọng nói vang lên.
“Tại hạ tên là Thiên Minh Vũ, đến từ Thiên Bảo lâu, hiện tại đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ!”
Lúc này, Thiên Minh Vũ mới mở miệng giới thiệu.
Thiên Minh Vũ chính là đệ đệ của Thiên Minh Hạo, hắn ta đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ, nếu hắn ta tỷ thí với ba người bọn họ thì bọn họ không thấy có một chút áp lực nào.
Tuy nói tam đại thế lực siêu cấp còn chưa đủ để được đem ra so sánh với Thiên Bảo lâu, nhưng bọn họ không cảm thấy có gì phải sợ bọn hắn.