“Tam Huyền Diệt thiên trận, Tam Huyền phá, thiên địa diệt!”
“Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Nhân đều là tán tu, chết rồi không ai bàn cãi”.
“Bọn họ không chết, chẳng lẽ chúng ta đi chịu chết?”
Phong chủ Lâu Dục giễu cợt nói: “Thiên Âm cung trong dãy núi Thiên Giao, Vô Lượng Kiếm phái chúng ta cùng với Khai Sơn cung, Thập Phương tông, thậm chí Thanh Dương môn cũng đều hao tổn nhiều công sức để thăm dò, đã điều tra được không ít tin tức”.
“Những võ giả tán tu này muốn lừa gạt người khác ư? Nằm mơ!”
Lời này vừa nói ra, Vô Lượng Kiếm Tử cũng ha ha cười lớn.
Đây là mưu kế! Mưu kế tam đại tông môn đã bày xong! Thiên Âm tiên cung tập kết tâm huyết cả đời Âm Vương trong đó.
Không đơn giản như vậy! Bên trong vô số trân bảo! Nếu để người ngoài được lợi thế, vậy thì không thỏa đáng.
Phong chủ Lâu Dục lúc này nghi ngờ nói: “Không biết người của Thanh Dương môn đã xảy ra chuyện gì mà mãi không thấy, thật là kỳ quái”.
Vô Lượng Kiếm Tử cũng gật đầu.
“Ta cũng không nhìn thấy Thanh Dương Linh Tử…”
“Lẽ nào bọn họ muốn làm hoàng tước?”
“Hoàng tước?”
Phong chủ Lâu Dục giễu cợt nói: “Bọn họ cũng phải phối hợp mới được!”
“Nếu Thanh Dương môn dám, tam đại tông môn ta trực tiếp diệt bọn họ cũng không phải vấn đề”.
Nghe đến đây, Vô Lượng Kiếm Tử toét miệng cười nói: “Nếu như thế, Thanh Dương Linh Tử kia ta cũng có thể đánh nhau với hắn thử xem!”
“Đi thôi, một con huyền thú cấp tám cũng không dễ giết như vậy!”
“Ừm!”
Đoàn người Vô Lượng Kiếm phái lúc này đã đi xa.
Đồng thời phía bên kia.
Nhị cung chủ Mục Hàm của Khai Sơn dẫn tam cung chủ Vương Hiên cùng với Khai Sơn Cự Tử đi một hướng khác.
“Cự Tử, ngươi giữ lại chút mánh khóe, chờ lát nữa giải quyết huyền thú cấp tàm xong còn giải quyết đám người kia!”
“Dạ!”
Thân hình Khai Sơn Cự Tử khôi ngô, cường tráng như một khối đá.
“Hồng Lưu Thiên Nhân dù sao cũng là Thiên Nhân tam bộ, nhị cung chủ có cách đối phó?”
“Đối phó?”
Nghe đến đây, Mục Hàm cười nhạt nói.
“Tam Huyền phá, diệt thiên địa, chính là diệt ở chỗ bọn họ”.
Mục Hàm bình tĩnh nói: “Đến lúc đó, chúng ta chỉ cần thêm chút tính toán, mấy tên đó chắc chắn chết không cần nghi ngờ”.
“Được!”
Khai Sơn Cự Tử cười nói: “Khai Sơn cung chúng ta đã thăm dò dãy núi Thiên Giao nhiều năm rồi, cũng có dò tìm rất nhiều tin tức về Thiên Âm cung, mấy người này muốn chia sẻ, vậy thì chết”.
Đoàn người này lúc cười lớn.
Võ giả có thế lực dễ đối phó.
Võ giả không có thế lực, khó đối phó.
Dù sao thì tồn tại cô độc hành hiệp không giết thì đó chính là phiền phức lớn.
Nhưng lần này, cô độc hành hiệp bị ba phe bọn họ tề tụ lại, chắc hẳn chết không phải nghi ngờ, vậy thì cũng không có gì lo lắng.
“Chú ý tên Tần Ninh kia!”
Mục Hàm nghiêm túc nói: “Sáo Thụ Thiên và đàn Phủ Uyên chính là vương khí lớn, tên tiểu tử này không biết sống chết liền huênh hoang như vậy, chúng ta phải đạt được chí ít một thứ trong đó!”
“Dạ!”
Đồng thời, bên Thập Phương tông.
Phương Hóa Vũ trầm giọng nói: “Đám người kia hẳn phải chết, chờ làm thịt dê con mà thôi, nhưng tên Tần Ninh kia tay cầm hai vương khí lớn, chúng ta phải có được!”
“Đám người Vô Lượng Kiếm phía và Khai Sơn cung cũng sẽ mơ ước, đánh nhau sống chết mới chỉ bắt đầu mà thôi!”
Vương khí! Đây chính là vương khí! Nếu Vương Giả biết được, chỉ sợ lúc này cũng sẽ chạy tới.