Phong Thần Châu

Chương 3050: Không dám nghĩ!  




 Hũ Thiên Linh bảy màu?  

 

Lúc này, mấy người Tần Sơn, Ôn Như Ngọc, Chân Võ Xương và Vạn Thiển Thiển mặt đầy kinh ngạc.  

 

Chưa từng nghe qua.  

 

Từ đại sư lại nói: “Tiểu thư, ba vạn năm trước trên đại lục Thiên Ngoại xuất hiện một vị cường giả cảnh giới Quy Nhất ngũ mạch, thanh danh vang dội”.  

 

“Tên kia vốn là một người vô danh, nhưng sau khi vào cảnh giới Quy Nhất, thực lực nhanh chóng tăng trưởng”.  

 

“Nghe đồn trong tay hắn có một hũ Thiên Linh bảy màu thần hiệu!”  

 

“Mà cũng vì vậy được người ta nhớ đến, bị năm vị cường giả cảnh giới Quy Nhất cửu mạch tấn công vây giết”.  

 

“Kết quả mặc dù bỏ mình, nhưng năm người kia cũng bị giết, hũ Thiên Linh bảy màu lúc này mất tin tức”.  

 

Nghe thấy những cái này, Vạn Thiển Thiển kinh ngạc nói: “Người ngươi nói là… Thiết Ngạc Thủ Lật Khôn!”  

 

“Đúng, chính là hắn!”  

 

Vạn Thiển Thiển kinh ngạc không thôi.  

 

Thiết Ngạc Thủ Lật Khôn!  

 

Ba vạn năm trước, quả thật là danh tiếng không nhỏ ở phía nam đại lục Thiên Ngoại.  

 

Sau khi tiến vào cảnh giới Quy Nhất, vài năm ngắn ngủi thì đạt đến cảnh giới Quy Nhất ngũ mạch.  

 

Lời đồn ông ta có một loại bảo khí trung phẩm siêu cường.  

 

Chính là hũ Thiên Linh bảy màu!  

 

Từ đại sư lúc này kề sát tai nói: “Tiểu thư, vật này vượt quá phạm vi quyền lực của lão nô, hay là mời mấy vị đại sư tới đi…”  

 

Ba trăm vạn linh tinh!  

 

Cũng không phải là một số lượng nhỏ!  

 

Vạn Thiển Thiển do dự một chút, vẫn gật đầu.  

 

Từ đại sư lập tức chắp tay nói: “Tần công tử, xin mời đi theo lão hủ, cái này… quả thực là vượt quá phạm vi quyền lực của lão hủ!”  

 

“Đã nói từ trước…”  

 

Tần Ninh cười nói: “Tốt nhất để trong phân các thành Thiên Giao các ngươi mời đại sư giám định tốt nhất đến đây, nếu không chờ một hồi còn phải đổi, phiền toái!”  

 

Từ đại sư gật đầu.  

 

Mấy người đi theo Từ đại sư, từ tầng thứ hai đi đến tầng thứ ba.  

 

Từng gian nhà ở đây càng sáng, đồ trang trí cũng càng sang trọng.  

 

“Tần công tử chờ một chút, lão hủ đây đi gọi người!”  

 

Từ đại sư lui ra.  

 

Mà lúc này, bên trong căn phòng.  

 

Mấy thị nữ da trắng, dáng người yểu điệu bưng nước trà lên.  

 

Chân Võ Xương lúc này như ngồi bàn chông.  

 

Má ơi!  

 

Không dám nghĩ!  

 


Người ta là Hoàng Đế!  

 

Vậy thì hắn ta giống như con trai ngốc của nhà địa chủ!  

Một người trên trời, một người dưới đất.