Phong Thần Châu

Chương 2672: Đương nhiên là không được...  




“Đã như vậy, đường chủ ta sẽ đích thân bắt ngươi!”  

 

Hồng Hạ lúc này mặc kệ tất cả.   

 

Nhiều người nhìn như vậy, ông ta cũng không thể đứng yên.  

 

Phải điều tra rõ ràng vì sao Phong Tuyết lâu bị phá hủy.  

 

Tần Ninh không thể đi.  

 

Thủy Thuận Anh cũng không thể đi.  

 

Giờ khắc này, Hồng Hạ bước ra, sát khí thả ra.  

 

Tần Ninh đứng tại, chỗ khuôn không thay đổi.  

 

Thấy Hồng Hạ đánh tới, Tần Ninh lẩm bẩm: “Lão bất tử, không chịu lộ ra mặt thật, để ta đánh cho ngươi một trận tơi bời xem ngươi có lộ hay không!”  

 

Giờ khắc này, Hồng Hạ đã đánh tới.  

 

Một quyền nổ ra, đập về phía Tần Ninh.  

 

Oanh...  

 

Mặt đất nổ tung, bụi bặm vẩy ra.  

 

Cả người Tần Ninh bị bao phủ.  

 

Cảnh tượng này khiến cho mọi người phải kinh sợ.  

 

Đây chính là cảnh giới Vạn Nguyên, bá chủ một phương.  

 

Tốc độ quá nhanh.  

 

Bọn họ còn chưa phản ứng kịp thì Hồng Hạ đã tuôn ra.  

 

Mà sao Tần Ninh có thể đỡ được chứ?  

 

Ánh mắt của Thủy Thuận Anh lúc này trở nên lạnh lùng.  

 

Trong lúc mơ hồ, hắn ta cảm thấy chuyện hôm nay có chút kỳ lạ.  

 

Nhưng lại nói không ra là lạ ở chỗ nào.  

 

Tần Ninh hoành hành ngang ngược, muốn giết hắn ta.  

 

Như vậy sẽ dẫn tới ngày càng nhiều thành viên cấp cao của Thanh Ninh Các xuất thủ.  

 

Nếu làm to chuyện, xảy ra vấn đề thì phải làm sao bây giờ?  

 

Chỉ là sau đó, Thủy Thuận Anh lại lắc đầu.  

 

Sẽ không xảy ra vấn đề gì.  

 

Thân phận của hắn ta không có bất cứ vấn đề gì, không ai có thể điều tra ra được.  

 

Cho dù là Vân Vương đích thân xuất thủ thì cũng chẳng mò ra nổi.  

 

Tần Ninh càng không thể biết được.  

 

Cái tên này chỉ đơn thuần là cuồng vọng, bá đạo, ngang ngược không biết lý lẽ.  

 

Đã như vậy, cao thủ của Thanh Ninh Các liền lần lượt xuất hiện, rồi sẽ có người có thể chém giết người này.  

 

Bây giờ Hồng Hạ chính là như thế!  

 

Cảnh giới Vạn Nguyên, bá chủ một phương, Tần Ninh có thể ngăn cản?  

 

Đương nhiên là không được...  

 

“Hả?”  

 


Một bóng người đi ra từ trong tro bụi, khẽ vỗ bụi bặm dính trên quần áo, thản nhiên nói.  

 

Giờ khắc này, Hồng Hạ càng thêm chấn động.  

Làm sao có thể...