Phong Thần Châu

Chương 2420: Chắc chắn phải chết!  




 Vương Khiếu Không lại nói: “Những năm gần đây thư viện Thái Hư xưng bá Bắc Lan, vi sư cũng sơ suất, cho rằng không ai dám đối phó chúng ta”.  

 

“Hôm nay không thể toàn thân trở ra, phải ghi nhớ kỹ”.  

 

“Vi sư sẽ vì các ngươi mà mở sinh cơ, tất cả đều phải dựa vào khả năng và cơ duyên của các ngươi!”  

 

Vương Khiếu Không nói xong, sát khí tung hoành khắp cơ thể.  

 

“Vương Khiếu Không, ngươi nghĩ mình có thể giành sinh cơ cho chúng à?”  

 

Tiếng chê cười vang lên, cốc chủ Thiên Dục cùng tông chủ La Côn Lâm trực tiếp tuôn ra.  

 

Cùng lúc này, mọi người bốn phía xông lên một loạt, tấn công đệ tử của thư viện Thái Hư.  

 

Chém giết bắt đầu.  

 

 

 

Vương Khiếu Không Sinh Tử tứ kiếp, thực lực bản thân vốn rất mạnh mẽ.  

 

Các cảnh giới Sinh Tử của bốn tông môn cũng không khinh thường, lúc này dồn dập xuất thủ vây giết Vương Khiếu Không.  

 

Khương Như Yên cũng là Sinh Tử nhất kiếp, lúc này có ba cao thủ Sinh Tử nhất kiếp tấn công Khương Như Yên.  

 

“Tần Hải!”  

 

Một tiếng quát vang lên vào thời khắc này.  

 

Chính là tới từ Tả Cương Thanh.  

 

Tả Cương Thanh lúc này lườm Tần Hải muốn rách cả mí mắt, ánh mắt đằng đằng sát khí.  

 

“Đệ đệ ngươi là Tần Ninh giết lão tổ Bách Luyện tông ta, hôm nay ta sẽ lấy mạng của ngươi, khiến cho Tần Ninh phải hối hận cả đời!”  

 

Tả Cương Thanh thật sự tức điên.  

 

Cả năm cường giả cảnh giới Sinh Tử của Bách Luyện tông toàn bộ bỏ mình.  

 

Lão tổ Tả Ưng Hùng cũng chết.  

 

Chỉ còn lại một mình ông ta sống sót.  

 

Quá oan uổng.  

 

Không giết được Tần Ninh.  

 

Nhưng giết được Tần Hải.  

 

Hiện nay Tần Hải chẳng qua cũng mới là cảnh giới Niết Bàn thất trọng mà thôi.  

 

Chắc chắn phải chết!  

 

Tả Cương Thanh sải bước ra rồi tấn công trong nháy mắt.  

 

Thấy cảnh đó, Vương Khiếu Không muốn đi qua cứu viện.  

 

Nhưng mấy người Thiên Vấn Hành, Thiên Dục, La Côn Lâm sao có thể cho ông ta cơ hội?  

 

“Muốn giết ta thì cũng phải xem các ngươi có bản lãnh này hay không!”  

 

Tần Hải lúc này khẽ quát lên.  

Tiếng ầm ầm vang vọng.