Phong Thần Châu

Chương 1824: Ba bóng người lập tức giao thủ.  




 “Không ngờ lại có người vào đây trước!”  

 

“Cung này tên là cung Lưu Vân, có người nói một trong ba đệ tử của Bắc Thương Đế Quân là Lưu Vân, đây chắc hẳn là cung điện của Lưu Vân đó”.  

 

“Tuyệt đối sẽ có nhiều đồ tốt”.  

 

Lúc này, mấy chục người bao vây trước cửa điện.  

 

Nhìn cửa điện có một trận pháp, hai người đứng đầu tỏ vẻ không vui.  

 

“Hóa ra là ngươi!”  

 

Nhìn thấy Tần Ninh, một người trong đó mở miệng nói.  

 

“Tần Ninh của Cửu U đại lục”.  

 

Người kia mặc áo bào, vóc người thấp bé nhưng khí tức mạnh mẽ, là cảnh giới Thiên Vị.  

 

Hơn nữa cũng không phải là cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, mà là cảnh giới Thiên Vị trung kỳ.  

 

“Tại hạ trưởng tộc Lô gia, Lô Trường Đông của đại lục Lô Nhạc!”  

 

Lô Trường Đông cười nói: “Tần công tử, trong điện của cung Lưu Vân này rốt cuộc có cái gì mà Tần công tử lại khóa cửa, không cho chúng ta xem?”  

 

“Chúng ta tới trước, nơi đây chúng ta đã dò tìm, liên quan gì đến các người chứ?”, Vân Sương Nhi hừ một tiếng.  

 

Nhưng phối lên dung nhan thanh thuần tuyệt đẹp, lại không khiến người ta giận dữ mà chỉ làm say mê lòng người.  

 

Tần Ninh kéo Vân Sương Nhi, cười khổ.  

 

Cô nhóc kia giận lên mà chẳng có chút đáng sợ nào cả.  

 

“Nơi đây và một tì nữ của ta có liên hệ quan trọng, nàng đi vào bên trong tu hành, cho nên ta nhất định sẽ phong ấn điện này, không cho phép người khác quấy rối!”  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: “Cũng mong các vị hợp tác mà rời khỏi nơi đây”.  

 

Lô Trường Đông nhìn sang người đàn ông cạnh mình.  

 

Người đàn ông kia sắc mặt bình tĩnh, nhìn không ra vui giận, lúc này cũng để lộ lai lịch.  

 

“Tần công tử, tại hạ là Vũ Trạch Uyên, tông chủ Tuyệt Vũ tông của đại lục Vũ Thông”.  

 

“Chúng ta xin cảm ơn Tần công tử dẫn chúng ta đi vào Thiên Cung, nhưng trong cung Lưu Vân này có rất nhiều bí mật, một mình Tần công tử độc chiếm thì có quá đáng quá không?”  

 

“Quá đáng quá không?”  

 

Tần Ninh lần nữa cười nói: “Ta nói, nơi này, ta tới trước, ta mở ra”.  

 

“Người của ta ở bên trong tu hành, không thể bị quấy rầy, các vị xin mời rời đi”.  

 

Lô Trường Đông lúc này lạnh lùng nói: “Nói như vậy, Tần công tử không muốn để cho chúng ta vào rồi”.  

 

“Không muốn!”  

 

Tần Ninh thản nhiên nói.  

 

“Đã như vậy cũng chỉ đành xông vào thôi!”  

 

Lô Trường Đông quát lên, trong nháy mắt tấn công về phía trước.  

 

Tức thì, khí tức cảnh giới Thiên Vị trung kỳ vào thời khắc này thả ra, trụ Thiên Vị mạnh mẽ thông thiên.  

 

Vũ Trạch Uyên lúc này cũng xông lên.  

 

“Ai dám động đến sư tôn ta”.  

 

Thạch Cảm Đương cầm búa rìu, trong nháy mắt tấn công ra.  

 

Cảnh giới Thiên Vị sơ kỳ, nhưng trụ Thiên Vị cũng mạnh mẽ vô bờ.  

 

Ba bóng người lập tức giao thủ.  

 


“Xem ra, không giết vài người để lập uy, gây danh tiếng, thì các người thật sự cho rằng ta dễ bắt nạt đấy!”  

 

Nói xong, kiếm Đoạn Không vào thời khắc này toát ra ánh sáng chói lóa không gì sánh được.