Phong Thần Châu

Chương 10828: Tần công tử




Âm Vũ Quân, cô ta không muốn nhìn thì banh mắt cô ta ra để cô ta phải nhìn!”

Tân Ninh vừa dứt lời, vẻ mặt của Đại Hoàng và Lão Thụ Quái thoắt se lại, hai mắt phát sáng.

lệc này, giao cho hai người các ngươi, giết cho đến khi cô ta chịu hé răng thì thôi!

Tần Ninh cũng biết, Âm Vũ Quân thân là trưởng giả của một tộc, chỉ dựa vào cơn đau thể xác mà muốn cô ta hé răng thì rất khó.

Vậy thì chỉ có dựa vào việc dày vò trên tinh thần thôi.

Phá tan hàng rào bảo vệ trên tinh thần của Âm Vũ Quân, không sợ cô ta không nói ra tụ điểm của Tinh Ma tộc và Nguyệt Ma tộc.

Cho dù không nói...

Dùng thủ đoạn đối phó Âm Vũ Quân tàn nhãn như vậy, trong lòng Tần Ninh cũng chẳng có chút gánh nặng nào.

Mà Âm Vũ Quân sau khi nghe xong những lời Tân Ninh dặn dò một chó một cây, cô ta hung ác nói: “Tân Ninh, ngươi sẽ bị báo ứng”.

“Báo ứng?”

Tần Ninh nhìn về phía Âm Vũ Quân, bật cười nói: “Nhân quả báo ứng, người phải chịu báo ứng thì cũng nên là dị tộc các ngươi”.

“Từ ngoại vực đến đây, xâm nhập vào Thương Mang đại thế giới của chúng †a, các ngươi là những kẻ xâm phạm lại trở thành người đáng thương à?”

Âm Vũ Quân lạnh mặt, không hề hé răng. “Coi kỹ cô ta, tuyệt đối không để cô ta chết!” Quảng lại một câu xong, Tần Ninh liền rời đi. Chớp mắt nửa tháng trôi qua.

Tin tức Phương tộc tiêu diệt núi Thánh Long đã truyền đi khắp cả Thái Thần tiên vực rộng lớn.

Thiên Võ Thành, Xích Diệm tiên môn, Vân Môn, Nam Đẩu Thiên Tông, Bán Tiên Lầu, Kim Dương Kiếm Tông v.v... đều có phản ứng khác nhau.

Mà trong thời gian nửa tháng này, Tần Ninh dẫn theo nhóm người Thời Thanh Trúc, Thần Tinh Dịch cuối cùng cũng đến được núi Thánh Long.

Núi Thánh Long rộng lớn tọa lạc ở trong sơn mạch Thánh Long của vùng địa vực phía Đông Bắc Thái Thần tiên vực.

Đại địa tông môn núi Thánh Long kéo dài liên miên đến mấy trăm dặm, lúc này nhìn đã bị hủy hoại đôi chút, nhưng không quá nghiêm trọng.

Dù gì, trong trận chiến ở sơn mạch Nhâm Long của núi Thánh Long, hầu như các Tiên Đế đều đã chết sạch, đã không còn sức phản kháng với Phương tộc.

Trong thời gian nửa tháng này, người của Phương tộc đến núi Thánh Long, kẻ nên giết thì đã giết, nên thả cũng đã thả, có thể giữ lại cũng đã giữ lại.

Nửa tháng thời gian, nay núi Thánh Long từ bên ngoài nhìn vào lại chẳng có thay đổi gì mấy.

Một hàng người sải bước đi vào trong núi Thánh Long. Rất nhanh, trong sơn môn, một đội nhân mã chạy ra nghênh đón. “Tần công tử”.

Người đi đầu chính là Phương Phi Dật, một nhân vật xuất sắc của thế hệ trẻ Phương tộc.

Phương Phi Dật và Phương Phi Quần là cùng vai vế, cũng là những nhân vật xuất sắc đời thứ hai của Phương tộc.

Lúc trước, khi biết Phương Phi Quần phản bội Phương tộc, Phương Phi Dật đã vô cùng thất vọng và buồn bã.

Hai người chính là đường huynh đệ, mối quan hệ giữa bọn họ cũng coi như không tệ.

Nhưng Phương Phi Dật cũng hiểu, Phương Phi Quần đã lựa chọn đi con đường sai, vậy thì phải trả giá.

“Tần công tử”.

Nhìn thấy Tân Ninh, Phương Phi Dật khách khí.

Phương Phi Dật đã nhận được chỉ thị từ Phương Hoằng Hóa, Phương Thư Lương và Phương Thiên Hòa, nếu như Tần Ninh đến đây, thì phải nghe theo tất cả mệnh lệnh của Tần Ninh, không được chậm trễ.

Đối với chuyện này, Phương phi Dật đương nhiên là nghi nhớ kỹ trong lòng.

“Ừm....

“Ta bây giờ sẽ dẫn mấy vị đi!” “Được!”

Một hàng người đi theo Phương Phi Dật hướng về sâu bên trong núi Thánh Long, dọc đường đi bọn họ thấy rất nhiều tiên nhân của Phương tộc đều đang hối hả bận bịu.

Trong núi Thánh Long, đệ tử trong môn có đến hai ba mươi nghìn người, mà lần này, Phương tộc đến đây, chủ yếu là đối phó với các võ giả cảnh giới Tiên Quân trở lên.

Nhưng chưa đạt đến cấp bậc Tiên Vương cũng có một số người không biết trời cao đất dày.