Thình lình.
Hai kẻ mạnh Tiên Đế đại viên mãn lao thẳng vào nhau trên bầu trời. Không bao lâu sau, trên bầu trời đã có vô số làn sóng âm lan ra. Tân Ninh đứng trên đầu Cửu Anh, mắt nhìn về phía bầu trời.
Hắn nay đã là cảnh giới Tiên Hoàng, nhưng cuộc chiến giữa Tiên Đế với nhau thì hắn không có tư cách để tham dự vào.
Chín cái đầu của Cửu Anh xoay lung tung, một cái nhìn chằm chằm lên bầu trời, không khỏi nói: “Mẹ ơi, gia, hai Tiên Đế đại viên mãn này, ta thấy chắc phải ngang ngửa với Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng và Thanh Thiên Tung bọn họ ấy!”
Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: “Thái Thần tiên vực, dù Thần Môn bị tiêu diệt nhưng xét về tổng thể thì nền tảng cùng thực lực vẫn mạnh hơn nhiều so với Tam Thanh tiên vực”.
Phương Hoằng Hóa và Thánh Thiên Quyết giao chiến.
Phương Thư Lương lúc này cũng đã ra hiệu lệnh cho Tiên Đế của Phương tộc xông lên tấn công.
Lần này giữa bầu trời, đã không phải chỉ là mấy chục vị Tiên Đế chém giết nữa, mà là chiến trường của hàng trăm vị Tiên Đế.
Số lượng Tiên Đế Phương tộc nhiều hơn so với núi Thánh Long, nhưng núi Thánh Long có Cửu Âm tộc giúp đỡ.
Nếu thực sự dốc hết sức chém giết.
Tiên Đế của Phương tộc vẫn ít hơn mười mấy vị.
Lúc này.
Đại Hoàng và Lão Thụ Quái đã gần như phát điên.
Cửu Âm tộc!
Nhiều võ giả Cửu Âm tộc quá, Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng... nhiều quá. Đó là dị tộc à?
Không, đó là Tịnh Ma Tiên Đan!
Đại Hoàng kêu ngao ngao đi đến bên cạnh Lão Thụ Quái, nói: “Lão Thụ Quái, ngươi phối hợp với ta!”
“Dây leo của ngươi có lực khống chế rất mạnh, còn ta thì có sức tấn công, chúng ta phối hợp với nhau, giết được hai Tiên Đế thì ngươi một người, ta một người, thế nào?”
Lão Thụ Quái nghe vậy cười he he nói: “Không vấn đề gì!”
Một cây một chó mặc kệ trận quyết chiến của Phương tộc và núi Thánh Long.
Hai người này chỉ biết, đã nhiều năm như vậy, Tịnh Ma Tiên Đan mà bọn họ chờ mong giờ đây đang vẫy tay mời gọi bọn họ.
Uỳnh uỳnh uỳnh... Tiếng nổ trầm đục vang vọng khắp không gian.
Trên bầu trời có từng cuộn từng cuộn khói bốc lên.
Nhưng rất nhanh.
Một luồng khí tức đầy chết chóc dần dần lan ra, điểm đến lại chính là vị trí của Tần Ninh.
Cửu Anh phát giác có điều gì đó khác thường, lập tức chín cái đầu liền quay sang nhìn về một hướng, luồng khí hung sát đang bốc lên bừng bừng.
“Yêu nghiệt phương nào?”, Cửu Anh kêu ngao ngao.
RầmI!!I
Nhưng một giây sau.
Một tiếng nổ trầm vang.
Cơ thể cao mấy trăm trượng của Cửu Anh tựa như một ngọn núi sừng sững bị nhổ lên cả gốc rồi bị hất văng ra xa, từ trên xuống dưới khắp người lấm tấm vệt máu, cơ thể va chạm mạnh vào mấy chục đỉnh núi vang lên những tiếng âm ầm khủng khiếp, sau đó lộn nhào lăn mấy vòng trên mặt đất, miệng không ngừng nôn ra từng ngụm máu tươi.
Thảm quát
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều cảm thấy bàng hoàng.
Tiếp đó, luồng sát khí kia lại tiếp tục nhắm vào Tần Ninh.
Tần Ninh thân là Tiên Hoàng, đương nhiên có thể cảm nhận được rõ ràng sát khí hung tàn kia đang nhắm vào mình.
Tần Ninh nhìn về phía người phụ nữ đang đánh đến, cười nói: “Ngươi chính là tộc trưởng hiện tại của Cửu Âm tộc, tên là Âm Vũ Quân phải không?”
“Muốn giết ta, không có đơn giản như vậy đâu!”
Tân Ninh vừa dứt lời.
Bỗng nhiên.