Những chuyện này, là thật.
Nhưng lại có rất nhiều chuyện, đối với đám ông lớn này mà nói, đều là những chuyện mất hết cả mặt mũi.
Mạc Xuyên Tiên Tôn đứng lên cười nói: “Ta có thể chứng minh, hắn quả thực là Hồn Vô Ngân chuyển thế trở về, năm đó Hồn Vô Ngân chưa từng chết đi, chẳng qua là lựa chọn chuyển thế mà thôi!”
“Lão quỷ nhà ngươi, chứng minh cái rắm!”
Đúng vào lúc này, Trương Linh Phong đứng lên nói: “Các ngươi hẳn đều biết rõ, mối quan hệ của ta và Hồn Vô Ngân, tìm khắp cả Tam Thanh tiên vực này, năm đó là ta đã theo đại ca Hồn Vô Ngân đi khắp cả Tam Thanh tiên vực này!”
“Những năm này, nguyên nhân để ta chăm sóc cho Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc, là bởi vì bọn họ chính là đại tẩu của ta. Nguyên nhân để ta lo lắng
cho Diệp Nam hiên, Thần Tỉnh Dịch là bởi vì bọn họ là đệ tử của đại ca ta!”
Lúc này, bên trong sơn cốc, tất cả mọi người ai nấy đều ta một câu ngươi một câu, bắt đầu kể lể.
Nhóm người Thượng Vân Nhiên, Ngọc Thiên Ngưng, Thanh Thiên Tung phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tiếp nhận được thông tin này.
Tần Ninh. Là người chuyển thế của Hồn Vô Ngân trở về!
Rất nhanh, bên trong sơn cốc dần yên tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người đều lần lượt nhìn về phía Tân Ninh, dường như muốn nhìn cho thật rõ ràng người thanh niên mặc đồ trắng ngồi bên trong đình cỏ kia.
Đồng thời, mọi người cũng muốn có thể từ người thanh niên này liên tưởng đến vị Hồn Vô Ngân Thiên Tôn năm đó.
Trên thực tế, có rất nhiều chuyện, vào lúc này dường như đã tìm ra được câu trả lời.
Chẳng trách Tần Ninh lại hận dị tộc đến vậy, dù gì, Thần Môn mà hắn tự tay lập nên đã bị hủy diệt trong tay của dị tộc.
Chẳng trách Tần Ninh có thể giết chết được cấp bậc Tiên Vương khi chỉ là cảnh giới Tiên Quân.
Chẳng trách khi Tân Ninh đạt đến cảnh giới Tiên Vương, đến cả đỉnh cấp Tiên Vương cũng có thể giết được.
Có rất nhiều mâu thuẫn vào giờ phút này, dường như đều đã trở nên có thể lý giải.
Tần Ninh đứng ở giữa, nhận lấy hết những ánh mắt hiếu kỳ từ phía tất cả mọi người.
Chỉ là, Mục Huyền Thần là ai? Vì sao lại xưng hô Tân Ninh là đại ca?
Điểm này, đừng nói là người của ba đại tông đều không biết, mà đến cả mấy người Trương Linh Phong, Mạc Xuyên cũng đều khó hiểu.
“Bây giờ, ta muốn hỏi các ngươi, cảm thấy mình đã làm tốt phận sự của mình trong Tam Thanh tiên vực hay chưa?”, Tân Ninh hỏi bằng giọng bình tĩnh.
Thanh Nguyên Bân lập tức đứng dậy, chắp tay nói: “Tần đại nhân phê bình, chúng ta ắt sẽ khiêm tốn tiếp thu, những ngày sau đây, Thượng Thanh Lâu ta ắt sẽ nghiêm túc điều tra động tĩnh của dị tộc, đồng thời tuyên bố với cả Tam Thanh tiên vực, nếu như dám có bất kỳ liên hệ gì với dị tộc, Thượng Thanh Lâu ta ắt sẽ mạnh tay xử lý!”
Cung Tây Hoa cũng vội nói: “Thượng Thanh tiên cung chúng ta vẫn luôn giữ vững thái độ không khoan nhượng với dị tộc”.
“Lần này dị tộc uy hiếp, là do chúng ta đã coi nhẹ bọn chúng, sau này tuyệt đối không để loại chuyện như vậy xảy ra nữa”.
“Đúng đúng đúng!”, Kim Nguyên Chung của Thái Thanh tiên tông cũng cười nói: “Loại trừ dị tộc, không tha một ail”
Nhóm Tiên Tôn của ba đại tông lúc này đã hoàn toàn thay đổi thái độ, ai nấy đều nói những lời xuất phát từ tận phế phủ.
“Đương nhiên, Mạc Xuyên, Linh Phong bọn họ vốn đã biết thân phận của ta rồi”.
“Mà chín vị đây cùng với ba tông chủ lâu chủ cung chủ...”.
“Vẫn mong các vị giữ kín thân phận cho tal”
Nghe vậy, Thanh Nguyên Bân lập tức hỏi: “Vì sao?”