Một khắc này, giữa đất trời, vì có sự xuất hiện của ba vị Tiên Tôn kia mà bầu không khí dần trở nên đông đặc.
Vốn dĩ Mạc Xuyên Tiên Đế đã đạt đến cảnh giới Tiên Tôn khiến cho chín vị Tiên Tôn của ba bá chủ thoáng yên lòng.
Dù gì, Hàn Mị tộc Cảnh Hỏa tộc Ngũ tộc cũng chỉ có Cảnh Chấn Vũ, Hàn Thanh Tiêu tổng cộng chín vị Tiên Tôn mà thôi.
Nhưng bây giờ.
Có thêm ba vị Tiên Tôn của dị tộc đến từ Vô Lượng tiên vực.
Thì tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt lành.
Dị tộc lần này là có mười hai Tiên Tôn rồi.
Mười hai đánh với mười.
Bên nào yếu bên nào mạnh, nhìn là thấy rõ.
“Đám khốn kiếp này...
Thanh Thiên Tung nhìn thấy cảnh này, không khỏi chửi um lên: “Xem ra bọn chúng kéo dài thời gian mấy tháng, cũng đã nghĩ xong kế sách đối phó rồi, là quyết tâm muốn dùng lại kế hoạch của Cửu Dương tộc và Cửu Âm tộc đã làm trong Thái Thần tiên vực.
Ngọc Thiên Ngưng lạnh lùng nói: “Âm mưu của dị tộc, trước nay như một”.
“Chỉ là đám khốn kiếp này quá giỏi che giấu, bên trong Tam Thanh tiên vực mà chúng ta cũng không lôi bọn chúng ra được, lần này bọn chúng chủ động
xuất hiện, là cơ hội cho chúng ta”, Thượng Vân Nhiên nói.
Thanh Thiên Tung và Ngọc Thiên Ngưng nhìn Thượng Vân Nhiên mà yên lặng không đáp.
Đúng là cơ hội của ba bá chủ bọn họ thật.
Nhưng bây giờ, dị tộc người ta đã có sự chuẩn bị đầy đủ rồi kìa.
Giao nhân đến!
Thì thế cục này đã khác rồi!
Thanh Thiên Tung nhìn Thượng Vân Nhiên, không khỏi nói: “Thượng lâu chủ,vị Huyền đại sư kia trên Thượng Thanh Lâu rốt cuộc là cố làm ra vẻ huyền bí hay là thực sự có bản lĩnh?”
“Đương nhiên là thực sự có bản lĩnh rồi!”
Thượng Vân Nhiên vẻ mặt đầy sùng bái nói: “Đan thuật của Huyền đại sư, có tìm khắp cả tiên giới này, ta cảm thaassy cũng không có người nào có thể vượt qua được hắn”.
Thanh Thiên Tung nhíu mày: “Cái ta nói là... tu viI!I”
Đan thuật có đỉnh đến mấy thì cũng có tác dụng quái gì?
Bây giờ đã đánh nhau rồi, nếu mà đánh không lại thì ba đại tông bọn họ cũng xong đời.
Đan thuật có mạnh hơn nữa, thì cứu được người bị đánh chết sống dậy à? Nhưng thế thì đã sao? Để lại bị người ta đánh chết thêm lần nữa à!
“Tu vi... ta có biết đâu...”, Thượng Vân Nhiên ngẩn ra nói: “Ta chỉ biết Huyền đại sư có đan thuật vô địch, tu vi của hắn, ta làm sao biết được, ta đi theo hắn học đan thuật chứ không phải học tu hành!”
“Vậy như ngươi nói... chúng ta gần như không thể trông chờ được gì vào hắn?”, Ngọc Thiên Ngưng vẻ mặt trầm xuống.
Thượng Vân Nhiên tiếp tục nói: “Ta lúc nào nói là sẽ trông chờ vào hắn?”
Lời này vừa nói ra, hai người Ngọc Thiên Ngưng và Thanh Thiên Tung đều cạn lời.
Trong lòng bọn họ hoặc ít hoặc nhiều cũng cảm thấy, vị Huyền đại sư kia có thủ đoạn phi thường, có thể khiến đám đồ cổ trong Thượng Thanh Lâu phải thần phục, tuyệt đối không phải hạng đơn giản.
Nhưng bây giờ xem ra...
Hình như là do bọn họ hiểu lầm?
Thượng Vân Nhiên tiếp tục nói: “Sợ cái gì? Mười hai Tiên Tôn mà thôi, chúng †a có mười đại Tiên Tôn cơ mà, số lượng Tiên Tôn của dị tộc nhiều thì cũng có
sao đâu? Mười vị Tiên Tôn của chúng ta, ngoại trừ Mạc Xuyên, có ai yếu ớt đâu?”
Nghe vậy, Thanh Thiên Tung và Ngọc Thiên Ngưng càng không còn gì để nói.
Thượng Vân Nhiên lại nói: “Thêm nữa... ba bá chủ chúng ta, lại thêm một đám người phía Trương Linh Phong, số lượng Tiên Đế vẫn chiếm ưu thế đủ để áp đảo...”
Thượng Vân Nhiên đang nói.
Bỗng có tiếng gió u u nổi lên.
Trên bầu trời, có từng bóng người đáp xuống, đều là các chiến sĩ của Cửu Nguyên tộc, Âm Giao tộc, Lôi Cưu tộc.
Xong đời rồi!
Tiên Tôn không nhiều bằng người ta.
Tiên Đế, Tiên Thánh, Tiên Hoàng cũng ít hơn người ta.
“Bà mẹ nó!”