Phong Thần Châu

Chương 10693: Thanh Giác tộc




 

 Giọng nói của Tề Hồng Thiên đầy vẻ lạnh lẽo: “Hôm nay, đã không còn đường để lui nữa, Tiên Tôn của Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung có lẽ cũng sắp đến rồi”.  

 

Hàn Thanh Điền thở dài một tiếng.  

 

Nhưng ngay sau đó, hắn ta vung tay tung ra một chưởng.  

 

Hư không cứ thế bị rạch ra một lỗ hổng lớn, vết cắt rất ngọt, mà từ lỗ hổng kia có vô số bóng người lần lượt bước qua.  

 

Tiên Đế.  

 

Tiên Thánh.  

 

Tiên Hoàng.  

 

Tiên Vương.  

 

Từng bóng người mặc các loại trang phục đa dạng phong phú, lần lượt bước ra.  

 

Đám người này, ai nấy làn da trắng như tuyết, hốc mắt sâu, quanh người hàn khí vấn vít.  

 

Đại quân Hàn Mị tộc!  

 

Khí tức khủng khiếp tràn ngập khắp nơi.  

 

Giữa đất trời, tất cả mọi người đều cảm thấy một áp lực cực lớn.  

 

Hôm nay!  

 

Sẽ chứng kiến một sự kiện lịch sử.  

 

Lịch sử của Tam Thanh tiên vực!  

 

Hàn Thanh Điền thở dài, nói bằng giọng bất đắc dĩ: “Lúc này khai chiến, không biết sẽ có bao nhiêu tộc nhân mất mạng vô cớ”.  

 

Nghe vậy, Tề Hồng Thiên lại tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Thanh Giác tộc ta làm tiên phong là được chứ gì”.  

 

Ông ta vung tay lên phất một cái.  

 

Liễu Hoa Thanh, Hư Ngọc Hiên, Trác Nguyên Thanh ba người phía sau lưng ông ta, trên trán bỗng xuất hiện một đôi sừng, tiếp đó cùng với Tề Hồng Thiên vung tay túm về phía bầu trời.  

 

Một đại Tiên Tôn, ba đại Tiên Đế, lúc này khí tức trong cơ thể đều xao động, vặn xoắn thời không, cứ thế ngưng tụ ra một con đường dài vô tận trên bầu trời mà không biết nối đến đâu.  

 

Khi con đường kia xuất hiện, từng bóng người bước ra khỏi con đường đó, khí thế hùng hổ.  

 

Cảm giác áp lực, lúc này phóng thích ra luồng sát khí vô cùng khủng khiếp.  

 

Mà bóng dáng của những người mới xuất hiện này cũng không ai giống ai.  

 

Trên đầu có sừng, thân thể cao to, làn da khắp người ánh lên ánh sáng màu xanh nhạt.  

 

Ngoại trừ thân thể cao to và có con mắt nằm dọc giữa mi tâm nhắm chặt, thì những chỗ khác thì không có gì khác với người bình thường.  

 

Còn có cả những bóng người có hai bên tóc mai, mu bàn tay mọc đầy lông sói, hai mắt ánh lên màu tối lành lạnh.  

 

“Thụ Nhãn tộc!”  

 

“Ảnh Lang tộc!”