Hơn nữa, mười hai người này còn tiếp tục khai ra thông tin về những kẻ phản bội khác.
Thật kinh khủng.
Ngoài ra, mười hai người này còn khai ra ba bị trưởng lão Thái Thanh tiên tông cấp bậc Tiên Hoàng.
Trước mắt, thế lực của Dị tộc và những kẻ phản bội đã ăn sâu bén rễ vào tam đại tiên môn lẫn thế lực các vực.
Vậy mà Tần Ninh lại trắng trợn bắt bọn phản bội ở ngay đây.
Từng vị Tiên Quân, Tiên Vương lần lượt bị bắt.
Không bao lâu sau.
Lý Hưng Sinh máu me đầy người bị tứ đại Tiên Hoàng Đường Vĩnh Thọ bắt giữ.
Khi Lý Hưng Sinh nhìn thấy Tần Ninh và bọn Lam Nhược Vân, trong lòng ông ta đã hiểu rõ.
“Tần Ninh, ngươi sẽ không được chết tử tế”.
Lý Hưng Sinh có ngoại hình gầy gò, khoảng ngoài bốn mươi, giọng nói lúc này mang theo đôi phần cay nghiệt.
“Thẳng thắn lắm, ta thích”.
Tần Ninh cười nói: “Nói đi, Lý Hưng Sinh, Tiên Thánh Tiên Đế sau lưng ngươi là ai?”
“Ta phỉ nhổ!”
Lý Hưng Sinh tức giận hét to: “Ngươi giết ta đi, có bản lĩnh thì ngươi giết ta đi!”
Đúng lúc Lý Hưng Sinh đang chửi ầm lên thì hai bóng người lao tới.
“Tần công tử!”
Sát khí trong cơ thể hai người cuồn cuộn, khi tới trước mặt bọn Tần Ninh, bọn họ với ẩn giấu khí thế oai phong của Tiên Hoàng, nhìn về phía Tần Ninh.
“Trưởng lão Mộ Hồng Anh!”
“Trưởng lão Mộ Thu Xảo!”
Lý Uyển Thanh khom người thi lễ.
Tần Ninh từng gặp Mộ Thu Xảo ở dãy núi Thái Giang rồi.
“Tần công tử, thế này là sao?”
Hai người bọn họ tình cờ bắt gặp mấy vị thi khôi bắt Lý Hưng Sinh áp giải đi nên cố ý tới đây hỏi chuyện.
Tần Ninh cười nói: “Ngươi hỏi bọn họ đi”.
Lý Hưng Sinh nhìn về phía Mộ Hồng Anh và Mộ Thu Xảo, cười gằn nói: “Bản tọa bắt tay với Cảnh Hỏa tộc nên bị Tần công tử oai phong chính nghĩa xử trí!”
“Hưng Sinh huynh...”, Mộ Thu Xảo lập tức ngạc nhiên nói: “Chớ nói bậy, con của ngươi bị Cảnh Hỏa tộc giết chết, ai trong Thái Thanh tiên tông ta cũng có thể hợp tác với Dị tộc, chỉ riêng huynh...”, “Trưởng lão Mộ Thu Xảo...”, Lý Uyển Thanh nhăn nhó nói: “Lý Văn Thiên chưa chết...”, chưa chết?
Mộ Thu Xảo và Mộ Hồng Anh đi theo Mộ Thu Xảo tới đây đều giật mình biến sắc.
Bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Lý Văn Thiên bỏ mình! Lý Hưng Sinh cười nhạo nói: “Mộ Hồng Anh, Mộ Thu Xảo, hai người các ngươi là lũ đần”.
Tần Ninh cũng nhìn hai người họ.