Phong Thần Châu

Chương 10570: "Khách làng chơi đệ nhất chư thiên?"




"...", Thần Tinh Dịch cười hì hì: "Đồ đệ không muốn vượt qua sư phụ thì không phải đồ đệ tốt, có điều ta đã biết đời này mình không vui được".  

 

Dù hắn ta có là Huyền Hoàng Thần Thể cũng không đuổi kịp.  

 

Không phải là Thần Tinh Dịch tự sa ngã, mà là... nhận rõ hiện thực.  

 

Hơn nữa, làm đồ đệ, sao có thể mạnh hơn sư phụ?  

 

Diệp Nam Hiên bất mãn: "Trò giỏi hơn thầy, ngươi ta đều nên lấy sư phụ làm mục tiêu".  

 

"Đó là đương nhiên. Đời này Thần Tinh Dịch ta không thể vượt qua sư phụ, nhưng ta phải làm đứa sáng nhất đứng bên cạnh sư phụ!"  

 

"...", Diệp Nam Hiên rầu rĩ nói: "Ta không thích điểm này ở ngươi, nói chuyện chẳng đứng đắn gì cả, không hề giống Đại sư huynh..." "Có một Đại sư huynh là đủ rồi".  

 

Thần Tinh Dịch cười hì hì: "Nhỡ sau này sư phụ trở lại Thương Mang Vân Giới, lại thành minh chủ, đến lúc đó sư phụ không có con trai, nếu sư phụ muốn rời khỏi thì vị trí minh chủ nhất định truyền cho Đại sư huynh".  

 

"Nếu ai trong chúng ta cũng giống Đại sư huynh, vậy khác gì tranh gia sản chứ?"  

 

Gia sản?  

 

Nói chuyện thật là khó nghe.  

 

Thần Tinh Dịch không khỏi cảm thán: "Người duy nhất có thể vật lộn với Đại sư huynh là Cố Vân Kiếm sư đệ".  

 

"Mỗi lần ta nghe sư phụ đề cập đến Cố Vân Kiếm, toàn là khen không dứt miệng, nghe nói thiên phú của vị sư đệ kia của chúng ta... không chê vào đâu được".  

 

"Sư phụ nói, nếu gác lại kinh nghiệm đời trước và chín đời kia của hắn, bắt đầu cùng lúc với Cố Vân Kiếm, chưa thể biết được ai mạnh ai yếu đâu".  

 

Nghe được lời này, trong lòng Diệp Nam Hiên chua chát.  

 

"Ta cũng làm được!"  

 

Diệp Nam Hiên hừ nói: "Ta chủ tu võ ý, dùng đao mở đường. Tương lai bất kể là ngàn vạn đại thế giới, hay là chư thiên vạn vực, Diệp Nam Hiên ta chắc chắn sẽ là đao khách đệ nhất thế gian!"  

"Được, Diệp sư huynh có chí khí".  

 

Thần Tinh Dịch cười nói: "Vậy ta sẽ trở thành khách làng chơi đệ nhất ngàn vạn thế giới, chư thiên vạn vực này!"  

 

Oành! Thần Tinh Dịch vừa nói dứt lời, giữa không trung, một tia chớp lớn bằng ngón tay lập tức rơi xuống, trực tiếp đánh xuống người Thần Tinh Dịch.  

 

Ầm! Diệp Nam Hiên bị nổ tung, bùn dính khắp người.  

 

Thần Tinh Dịch ngơ ngác ngồi tại chỗ, tóc dài nổ thành một đóa bồ công anh, cả người cháy đen một mảnh, đần độn đờ đẫn ngồi đó.  

 

"Khách làng chơi đệ nhất chư thiên?"  

 

"Người tại chư thiên, còn muốn chơi gái đến mất liên lạc sao?" 

chapter content