Diệp Nam Hiên tiến lên trước, coi thường nói: "Sao ngươi phát hiện được điểm kỳ quặc?"
"Ta còn không hiểu ngươi sao?"
"Chuyện tìm kho báu này ngươi cũng kéo chân sau y như ta".
Lúc trước, Diệp sư nương nói không sai, từ xưa đến nay, phần lớn người giỏi tìm kho báu cũng là kẻ trộm mộ giỏi! Đừng nhìn sư phụ cả ngày ra dáng ra hình, không biết sau lưng đào mộ tổ của bao nhiêu người.
Nhưng Diệp Nam Hiên lại biết, Thần Tinh Dịch tuyệt đối không giỏi về mặt này.
Thần Tinh Dịch khinh bỉ nói: "Chúng ta không giống nhau!"
"Hả?"
"Ngươi cảm thấy phụ nữ là vướng víu, mà ta lại thấy phụ nữ là bảo bối, điểm này hai chúng ta không hề giống nhau!"
Thần Tinh Dịch ngạo nghễ nói: "Diệp sư huynh, ngươi thật sự cảm thấy Trúc Diệp Tông của chúng ta phát triển đến nay, có diện tích bằng một vực như hiện tại, đều nhờ ngươi chém ra từng đao mới có được?"
"Chẳng phải thế sao?"
Diệp Nam Hiên lạnh nhạt đáp.
"Chậc!"
Thần Tinh Dịch cười nhạo: "Đó là do sư đệ ngươi từng bước từng bước ngủ phụ nữ mà có!"
"...", nghe vậy, Diệp Nam Hiên khịt mũi coi thường.
Rất nhanh, Thần Tinh Dịch dẫn đám người Tần Ninh không ngừng đi tới trong không gian dưới đáy hồ này, sau bảy lần quặt tám lần rẽ, đến trước một vùng núi.
Tiến vào bên trong dãy núi, dừng lại giữa ba tòa núi cao.
"Chính là núi Cơ Giác này!"
Thần Tinh Dịch cười nói: "Sư phụ, người có chắc chắn không?"
Tần Ninh mở miệng đáp: "Thử một chút xem sao".
Ba tòa núi đằng trước cao đến ngàn trượng, so với dãy núi quanh mình, có vẻ hạc giữa bầy gà.
Bàn tay Tần Ninh nắm lại, trong lòng bàn tay lưu chuyển lực lượng kinh khủng.
Từng đạo tiên văn trải rộng.
Mấy người Thần Tinh Dịch, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên đứng bốn phía, cẩn thận đề phòng.
Chuyện phá bỏ phù văn phong ấn ẩn núp bực này, bọn họ không giúp đỡ được gì.
Trong số rất nhiều đồ đệ của Tần Ninh, người có thể giúp một tay cũng chỉ có Chiêm Ngưng Tuyết.
Chẳng qua hiện tại, không biết Khúc Phỉ Yên, Chiêm Ngưng Tuyết, Cốc Tân Nguyệt đang ở nơi nào.
Bóng dáng Tần Ninh bay lên trời, ba tòa núi cao tạo thành thế bao quanh. Vị trí đỉnh núi nhanh chóng xuất hiện vết tích không gian chấn động.
Tia chớp kinh khủng giáng từ trên trời xuống, đánh vào người Tần Ninh.
Tần Ninh không hề sợ hãi, lấy ra Thiên Lung Tiên Tháp.
Thiên Lung Tiên Tháp này đã hấp thụ Tịch Diệt Thiên Lôi trong lôi kiếp của hắn, hiện tại nó đã không sợ bất kỳ loại sấm chớp nào.
Khí tức sấm sét khiến cho người ta hoảng sợ liên tục đánh xuống dưới.
Thiên Lung Tiên Tháp không ngừng đón lấy tia chớp, nhưng vẫn có một phần nhỏ sấm chớp đánh xuống người Tần Ninh.
Tần Ninh giang rộng hai tay, mặc cho từng tia chớp rơi xuống trên người mình.
Rất nhanh sau đó, mọi người đều thấy mặt ngoài thân thể Tần Ninh dâng trào lôi quang nhợt nhạt.
"Sư phụ đang tu luyện!"
Thần Tinh Dịch ngạc nhiên nói.
Tu luyện?
Lúc này còn tu luyện cái gì?
Ánh mắt mọi người càng thêm gắt gao nhìn chằm chằm Tần Ninh giữa không trung.
Đúng là... đang tu hành! Thiên Lung Tiên Tháp ẩn chứa đủ loại sấm sét, cộng thêm tiên lôi từ phong ấn bừa bãi đánh xuống, Tần Ninh quả là đang tu hành.
"Kim Hồng Lôi Thân Quyết"! Đây là một tiên quyết dùng sấm sét rèn luyện thể chất, hơn nữa còn là Siêu Huyền tiên quyết, vừa vặn xứng với Tần Ninh cảnh giới thượng vị hiện tại.
Năm đó, ở đời thứ chín, Tần Ninh đã từng tu luyện pháp quyết này lúc ở cảnh giới Tiên Quân.
Kim Hồng Lôi Thân Quyết này tổng cộng có ba quyển cấp độ khác nhau.
Quyển thứ nhất đối ứng với cấp độ cảnh giới Tam Vị.
Quyển thứ hai đối ứng với cấp độ cảnh giới Tứ Phẩm.
Quyển thứ ba đối ứng với cấp độ cảnh giới Lưỡng Mệnh.
Pháp quyết này tu thành lôi văn, tăng cường bản thân, có thể khiến thân xác cấp bậc Tiên Quân cứng như sắt thép núi đá, không thể lay động.
Kiếp này, cho đến tận bây giờ, Tần Ninh tu võ quyết đối ứng với từng cấp độ, đều là những gì hắn cho rằng thích hợp nhất, mạnh mẽ nhất và huyền ảo nhất.