Phong Thần Châu

Chương 10539: Tần công tử phải không?




Đảo mắt.  

 

 

Mười ngày đã trôi qua.  

 

Tần Ninh ở trong đại điện, khí tức trong cơ thể cuồn cuộn bốc lên.  

 

Trong thời gian mười ngày.  

 

Tần Ninh từ Tiên Quân hạ vị tăng lên thành Tiên Quân thượng vị.  

 

Trong lúc hô hấp, tiên lực trong cơ thể kéo dài không dứt, thâm thúy như biển.  

 

Hơn nữa.  

 

Năm đó ở Thái Thượng tiên vực, Tần Ninh lấy được rất nhiều máu Quân giả, nhiều năm như vậy vẫn chưa từng sử dụng.  

 

Lần này.  

 

Tần Ninh cũng dung hợp số máu Quân giả vô tận kia vào trong cơ thể mình.  

 

Thân thể thăng hoa thêm một bước.  

 

Hồn phách cũng giống như được tẩy rửa một lần.  

 

Loại cảm giác lực lượng lột xác này cực kỳ sảng khoái.  

 

Khi Tần Ninh đi ra khỏi cung điện.  

 

Ngoài điện, Thời Thanh Trúc tựa vào cột đá, uống từng ngụm rượu.  

 

“Còn uống!”  

 

Tần Ninh cướp lấy hồ lô rượu, bị Thời Thanh Trúc lườm một cái, nhưng hắn cũng không để ý, trực tiếp há to miệng uống ừng ực.  

 

Ngay lập tức.  

 

Trong cơ thể nóng rực hẳn lên.  

 

Đồng thời một cảm giác khô nóng không ngừng hội tụ ở bụng.  

 

Tiên nhưỡng Long Phong này thật sự quá bá đạo! Sắc mặt Tần Ninh ửng đỏ, không khỏi nói: “Nàng cứ uống như vậy mà không có chút phản ứng nào sao?”  

 

Thời Thanh Trúc chế nhạo nói: “Đồ cùi bắp!”  

 

Tần Ninh không còn gì để nói.  

 

“Bọn họ đâu cả rồi?”  

 

“Không tìm thấy đám người Phi Vũ cung, đảo Huyền Nguyệt, nhà họ Tiêu, có lẽ đã bị giết, mấy người Thần Tinh Dịch, Diệp Nam Hiên thấy chàng đang tu luyện, cũng đều nuốt Tịnh Ma Tiên Đan, chuẩn bị thử có thể đột phá hay không rồi!”  

 

“Sao nàng không thử đi?”  

 

Thời Thanh Trúc không khỏi nói: “Khoảng thời gian trước ta mới tăng lên cảnh giới Tiên Vương tiểu thành, trong khoảng thời gian ngắn trừ khi có thiên tài địa bảo cường đại, nếu không sẽ tăng lên rất khó”.  

 

“Hơn nữa, mọi người đều tu hành cả, ai sẽ bảo vệ chàng?”  

 

Tần Ninh không khỏi cười nói: “Nếu đã như vậy, chúng ta cũng tu luyện đi!”  

 

Tần Ninh kéo Thời Thanh Trúc đi vào trong đại điện.  

 

Thời Thanh Trúc tặc lưỡi nói: “Chàng đúng là biết tận dụng triệt để, bây giờ còn nghĩ đến mấy việc đó!”  

 

“Tận dụng triệt để?”  

 

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Ta là không bỏ qua bất cứ cơ hội nào!”  

 

“...”, rất nhanh, trong cung điện rộng lớn quanh quẩn những âm thanh khiến người ta tê dại, nhưng ngoài điện vẫn yên tĩnh không một tiếng động.  

 

Có lẽ bây giờ thân phận của Tần Ninh đã vô cùng quen thuộc, cho dù là Vân Sương Nhi, hay là Diệp Viên Viên, Thời Thanh Trúc đều đã thiếu đi rất nhiều cảm giác ngưỡng mộ Tần Ninh, mà dần coi Tần Ninh thành phu quân của các nàng.  

 

Điều này cũng khiến cho vào thời điểm nào đó, các nàng càng thêm phóng đích.  

 

Đối với Tần Ninh mà nói, đương nhiên đây là chuyện tốt! Trong khoảng thời gian này hai người đọ sức, khi thì chồng người, khi thì cưỡi xe ngựa, cuối cùng tâm thần của cả hai đều được thông thoáng sáng ngời.  

...Trong mấy ngày kế tiếp, Tần Ninh vẫn chưa dẫn mọi người rời đi, mà tiếp tục tìm kiếm trong Tam Dạ cung.  

 

 

Nơi đây quả thật còn có rất nhiều thứ ảo diệu, mọi người cũng phát hiện ra không ít.  

 

 

Mà thu hoạch ở trong bức bích hoạ khuyết thiếu ở dưới lòng đất vẫn chưa đủ.  

 

 

Đảo mắt, mọi người đã ở trong Tam Dạ cung này hơn một tháng, Tần Ninh quyết định dẫn mọi người rời đi.  

 


Rời khỏi Tam Dạ cung, lại xuất hiện ở trên trời đất mênh mông ở đảo Tề Thiên.  

 

 

“Xem ra lần này dị tộc đã chuẩn bị đầy đủ”.