Phong Thần Châu

Chương 10534: Một chính một phản như vậy.




Trong đó có một vị Tiên Vương đỉnh phong, đúng là Cảnh Năng của Cảnh Hỏa tộc lúc trước từng đánh nhau với bọn họ.  

 

 

Bên cạnh Cảnh Năng còn có hai người, là tộc nhân của Hàn Mị tộc.  

 

“Đám dị tộc này quả nhiên là mãi không hết ý xấu”.  

 

Diệp Nam Hiên hừ nhẹ một tiếng.  

 

Mà giờ phút này.  

 

Mấy người Tần Ninh đứng trên đỉnh cung điện, nhìn từng màn ánh sáng dâng lên bốn phía.  

 

“Xem ra là bị tính kế”.  

 

Đám người Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự cũng không có chuyện gì cả, chỉ là bị bắt, nhốt vào trong đại điện này, hiển nhiên là dị tộc muốn dẫn bọn họ lại đây, sau đó khởi động phong cấm xung quanh nơi này.  

 

Thần Tinh Dịch chạy như bay ra, đánh một chưởng vào phong cấm.  

 

Ầm! Uy lực Tiên Vương hoàn toàn bùng nổ.  

 

Nhưng phong cấm cũng chỉ rung động ầm ầm một chốc lát, sau đó từ từ khôi phục bình tĩnh, lại còn có một lực lượng càng mạnh hơn lao thẳng tới chỗ Thần Tinh Dịch.  

 

Khó khăn lắm mới tránh được phong cấm phản phệ, bóng người Thần Tinh Dịch rơi xuống đất, sắc mặt có vài phần kinh ngạc.  

 

“Đậu má, bị bọn họ tính kế rồi”.  

 

Lúc này Đại Hoàng cũng gào khóc kêu lên: “Gâu gâu gâu, vài trăm người Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc, Tiên quân, Tiên Vương đều tới hết...”, những viên Tịnh Ma Tiên Đan di động này quả thực khiến Đại Hoàng thèm khóc.  

 

Lúc này trong mắt Lão Thụ Quái cũng lóe ra ánh sáng lấp lánh.  

 

Đống Tịnh Ma Tiên Đan kia rất thơm! Lúc này Diệp Nam Hiên đã dẫn Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự và gần trăm vị Tiên Nhân của Trúc Diệp Tông bay lên trời.  

 

“Sư phụ, chúng ta bị tính kế”.  

 

Diệp Nam Hiên nhìn phong cấm bốn phía cùng với mấy trăm dị tộc bên ngoài phong cấm, sắc mặt trầm xuống.  

 

“Mọi người không có việc gì là tốt rồi”.  

 

Nếu đám trưởng lão cấp bậc Tiên Quân của Trúc Diệp Tông như Mộ Từ Lai, Cổ Sơn Tự đều bị giết, vậy Trúc Diệp Tông sẽ tổn thất quá nhiều.  

 

Bên ngoài màn sáng màu tím sẫm.  

 

Cảnh Năng với thân hình cao lớn, khoác một cái áo choàng bằng da thú, để trần hai tay ra ngoài, trong tay cầm một thanh khoan đao, ánh mắt lạnh lẽo.  

 

“Vậy mà Vũ Thanh Huyên lại chết trong tay mấy người này!”  

 

Bên trái là một người đàn ông với làn da trắng như tuyết, lộ ra vẻ âm u, chậm rãi nói: “Tần Ninh này quả nhiên không đơn giản!”  

 

Vũ Thanh Huyên chính là một nhân vật thiên tài đủ để đại diện cho Hàn Mị tộc, cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên mà lại có thể đánh được với ba vị Tiên Quân.  

 

Nhưng lại chết ở trong tay người tên là Tần Ninh này.  

 

Trong tộc vẫn luôn có những thái độ khác nhau về việc Vũ Thanh Huyên lần này ra ngoài, muốn liều mạng với Tần Ninh.  

 

Có người cho rằng quá mức mạo hiểm, tương lai Vũ Thanh Huyên nhất định sẽ là nhân vật Tiên Đế Tiên Tôn trong tộc, không cần thiết phải mạo hiểm như vậy.  

 

Cũng có người cho rằng nếu đã là một thiên tài thì phải nên không ngừng đánh bại những thiên tài khác, cuối cùng mới có thể trở thành vua của các thiên tài, vượt xa mọi người.  

 

Đương nhiên bản thân Vũ Thanh Huyên rất muốn đi.  

 

Mỗi một thiên tài cái thế nghe được tên của những thiên tài khác đều sẽ không sợ hãi, chỉ sẽ có ý chí chiến đấu vô tận.  

 

Thiên tài được tạo ra bằng cách cạnh tranh, chứ không phải thổi phồng là được.  

 

Bây giờ Vũ Thanh Huyên chết ở trong tay Tần Ninh, chỉ có thể nói tài năng không bằng người ta.  

 

Nhưng cho dù như vậy, các nhân vật lớn trong Hàn Mị tộc chắc chắn vẫn sẽ vô cùng tức giận.  

 

Mối thù này không có khả năng không báo.  

 

Còn nữa, Tần Ninh đã có mỗi thù cực lớn với Hàn Mị tộc, Cảnh Hỏa tộc rồi.  

 

“Hàn Tiếu, ngươi xác định Tứ Phương Tử Thiên Trận này có thể phong ấn giết hắn được sao?”  

 

Cảnh Năng nhìn người đàn ông bên trái, nói.  

Người đàn ông tên là Hàn Tiếu cười nói: “Cho dù là ngươi và ta, tiến vào trong phong cấm này chắc chắn cũng sẽ phải chết”.  

 

 

“Đây là một phương pháp phong cấm ta đoạt được trong một bảo tàng ở Tiên Giới, không thể không nói mặc dù thế giới Thương Mang không so được với chúng ta, nhưng một số ảo diệu trong đó cũng rất có giá trị học tập”.  

 

 

Hàn Tiếu nhìn về phía một người đàn ông trung niên Hàn Mị tộc khác bên cạnh, nói: “Vũ Vĩnh Trường, ngươi cũng đã từng thử qua Tứ Phương Tử Thiên Trận này rồi, cũng hiểu được uy lực của trận này đúng không?”  

 

 

Vũ Vĩnh Trường lạnh nhạt nói: “Đừng nhiều lời, giết sớm xong sớm”.  

 

 

Hàn Tiếu mỉm cười, gật đầu nói: “Hiểu rồi, nhưng mà trên người tên nhóc này có rất nhiều bí mật, cứ giết như vậy thì rất đáng tiếc”.  

 

 

Một vị Cửu Thiên Huyền Tiên độ lôi kiếp có thể giết được Tiên Quân, mượn tiên khí để giết Tiên Vương.  

 

 

Bây giờ người kia đã tới Tiên Quân, cũng không còn lôi kiếp trợ giúp nữa.  

chapter content