Mũi thương kia đâm thẳng đến lòng bàn tay Tần Ninh.
Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng khiến cho người ta hoảng sợ xuất hiện.
Mũi thương chống đỡ lòng bàn tay Tần Ninh, mặt ngoài thân thể hắn dâng trào ánh sao trời lộng lẫy, cả người thoạt như được tắm rửa trong thánh quang, thần thánh không thể xâm phạm. Mũi thương kia không cách nào tiến lên thêm một bước.
"Ngươi...", sắc mặt Vũ Thanh Huyên trắng bệch.
Tại sao lại như vậy?
Lúc trước, hai người đều là Cửu Thiên Huyền Tiên, Tần Ninh với cậu ta còn đánh qua lại.
Nhưng bây giờ, Tần Ninh vừa bước vào Tiên Quân, Vũ Thanh Huyên cậu ta cũng có sức mạnh Tiên Quân, một thương này lại bị Tần Ninh trực tiếp chặn lại.
Hơn nữa... Còn là dùng bàn tay, nhẹ nhàng chặn lại.
Ánh sao lấp lánh kia rốt cuộc là thứ gì?
Bàn tay Tần Ninh khẽ dùng sức, trường thương lập tức không ngừng run rẩy.
Sắc mặt Vũ Thanh Huyên càng thêm khó coi.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Cả hai đều mang sức mạnh Tiên Quân, vì sao lực lượng của Tần Ninh đột nhiên bùng nổ nhiều hơn như vậy?
Rất nhanh.
Vũ Thanh Huyên cảm giác được trường thương trong tay không còn nghe mình sai khiến.
Tần Ninh cầm mũi nhọn, đúng là đang dần lấy đi quyền khống chế trường thương.
Vũ Thanh Huyên muốn phản kháng, nhưng lại chợt phát hiện, lúc này, Tần Ninh chẳng khác gì một ngọn núi đứng sừng sững trước mắt mình.
Chênh lệch to lớn đến thế sao?
"Ngươi không thay đổi, nhưng ta thay đổi!"
Giọng nói của Tần Ninh vang lên, bàn tay nắm chặt, chuôi của trường thương trực tiếp xuyên qua lồng ngực Vũ Thanh Huyên.
Sắc mặt Vũ Thanh Huyên trắng bệch, khóe miệng tí tách chảy máu tươi.
Cậu ta nhìn Tần Ninh, trong mắt tràn ngập không cam lòng.
Cậu ta không cam tâm cứ thế chết trong tay Tần Ninh, quá ấm ức.
Cậu ta giống với Tần Ninh, đều là nhân vật thiên tài tuyệt thế.
Nhưng sau khi Tần Ninh độ kiếp, chênh lệch giữa hai người trở nên to lớn đến như thế sao?
Chuôi thương đâm xuyên lồng ngực Vũ Thanh Huyên, tiếp đó, Tần Ninh cầm mũi thương không ngừng đâm sâu hơn.
Thân thể Vũ Thanh Huyên run rẩy kịch liệt.
Tần Ninh đứng trước mặt cậu ta, thản nhiên nói: "Ta nói rồi, ngươi không thay đổi, nhưng ta thay đổi".
Vừa dứt lời, hắn nắm chặt bàn tay, bóp nát đầu Vũ Thanh Huyên.
Chỉ thoáng chốc.
Cách đó hơn mười dặm, toàn thân Hàn Nhân lạnh lẽo, không nói hai lời, lập tức xoay người bỏ chạy.
Chạy! Hiện tại không thể nói gì, chỉ có thể trốn! Tần Ninh cảnh giới Tiên Quân đối mặt với Vũ Thanh Huyên, quả thực là... Không hề có áp lực.
Nếu nàng ta vẫn còn ở lại nơi này, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Ánh mắt Tần Ninh nhìn, chưa đuổi theo nàng ta.
Đầu Vũ Thanh Huyên nổ tung, lúc này Thiên Lung Tiên Tháp đang bay lơ lửng giữa không trung ngừng xoay tròn.
Tần Ninh vẫy vẫy tay, tiên tháp rơi xuống từ giữa không trung, dần dần biến thành cỡ lớn chừng bàn tay.
"Đạt được lôi kiếp của ta mới khiến cho ngươi hấp thu được Tịch Diệt Thiên Lôi, hiện tại, ngươi thuộc về ta!"
Tần Ninh vừa nói dứt lời, Thiên Lung Tiên Tháp kia lập lòe ánh sáng.
Trên thực tế, khoảng thời gian độ kiếp vừa rồi, trong lúc tiên tháp này hấp thu khí Tịch Diệt Thiên Lôi trong lôi kiếp của Tần Ninh, hắn đã dùng thủ đoạn nhỏ.
Tiểu Tháp lơ lửng bên cạnh thân thể Tần Ninh.
Hai tay Tần Ninh nắm chặt lại.
Tiên khí trong cơ thể cuồn cuộn lột xác, tất cả đều biến thành tiên lực.
"Tiên Quân hạ vị!"
Tần Ninh cười nói: "Cuối cùng đã bước qua Cửu Thiên Huyền Tiên, tiến đến cảnh giới Tiên Quân".