Phong Thần Châu

Chương 10460: "Cha bảo trọng".




 

 Bóng người kia hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó nắm lại bàn tay, đánh úp một quyền về phía một người trong đó.  

 

Người kia chính là Tiêu Thái Lãng, tộc trưởng nhà họ Tiêu.  

 

Tiêu Thái Lãng cảm nhận được khí thế nguy hiểm tới gần thì biến sắc, mặt ngoài thân thể lập tức cuồn cuộn xuất hiện từng đạo tiên lực, đồng thời một tấm lá chắn thép ngưng tụ trước người.  

 

Ầm ầm... Chỉ chốc lát sau, tiếng nổ long trời lở đất bộc phát ra.  

 

Thân thể Tiêu Thái Lãng cấp tốc lui lại, sắc mặt trắng bệch, há miệng phun ra máu tươi. Ông ta xẹt qua giữa không trung, số lượng tơ máu tăng vọt.  

 

Thoạt nhìn vị Tiên Vương đại thành này bị thương không nhẹ.  

 

Trên không trung, một bóng người mặc kính phục màu đen đứng ngạo nghễ.  

 

Tóc dài đỏ như lửa, vóc dáng lực lưỡng, nhìn dáng vẻ tầm ba bốn mươi tuổi, khí tức trong cơ thể ào ào cuồn cuộn, hỏa văn hai bên gương mặt lúc nào cũng nhún nhảy, trông rất sống động.  

 

"Tiên Vương đỉnh phong!"  

 

Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều nhíu mày.  

 

Tiên Vương phân thành năm cấp độ lớn.  

 

Mới vào Tiên Vương được gọi là Tiên Vương sơ giai, hay Tiên Vương sơ cấp, đều có cùng một ý nghĩa.  

 

Tiên Vương tiểu thành.  

 

Tiên Vương đại thành.  

 

Tiên Vương đỉnh phong.  

 

Tiên Vương đỉnh cấp.  

 

Trong năm cấp độ này, Tiên Vương đỉnh cấp lại phân chia thành ba đài, ba tầng gồm Ngưỡng Thiên Tiên Đài, Đăng Thiên Tiên Đài, Đạp Thiên Tiên Đài.  

 

Mà tại cảnh giới Tiên Vương, đến cấp bậc đỉnh phong đã rất mạnh rồi.  

 

Hiện tại, ba người Diệp Viên Viên, Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch cũng chỉ là cấp bậc Tiên Vương sơ giai.  

 

Chỉ có Thời Thanh Trúc đã đến cấp Tiên Vương tiểu thành.  

 

Ba vị Phi Tử Chân, Huyền Thi Nhị, Tiêu Thái Lãng là cấp bậc Tiên Vương đại thành.  

 

Một vị Tiên Vương đại thành bị một vị Tiên Vương đỉnh phong gây thương tích.  

 

Có thể thấy vị Tiên Vương đỉnh phong không hề đơn giản.  

 

Sau khi đánh trọng thương Tiêu Thái Lãng, vị Tiên Vương đỉnh phong đột nhiên xuất hiện kia không ngừng lại, lao thẳng về phía hai vị Tiên Vương đại thành Phi Tử Chân và Huyền Thi Nhị.  

 

Trong lòng hai người dâng lên dự cảm xấu, tự nhiên tập trung lại một chỗ, muốn cùng nhau chống lại vị Tiên Vương đỉnh phong kia.  

 

"Hừ!"  

 

Tên Tiên Vương đỉnh phong kia lại hừ lạnh một tiếng, hai tay cùng ra, giống như trước mặt người kia có một tòa núi cao vạn trượng, đè thẳng xuống phía Phi Tử Chân và Huyền Thi Nhị.  

 

Thấy cảnh này, Tần Ninh gật gật đầu.  

 

Hai người Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên lập tức lao ra.  

 

Vị Tiên Vương đỉnh phong vốn đang áp chế hai người Phi Tử Chân và Huyền Thi Nhị kia nhận thấy Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên lao đến, sắc mặt lạnh xuống.  

 

"Tự tìm chết!"  

 

Khẽ quát lên.  

 

Người kia rút tay trái về, đột ngột nắm lại. Giữa trời đất, lực lượng dường như bị trói chặt thành một.  

 

Sự lột xác này của lực lượng mang đến lực áp bách sát khí cực kì khủng bố.  

 

Chỉ thấy giữa luồng không khí vặn vẹo, từng nắm đấm in dấu Văn ấn hỏa diễm ùn ùn đánh úp về phía Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên.  

 

Hai cô nàng cũng không hề khách khí.  

"Thượng Thanh Thiên Quang Ấn!"  

 

 

Hai tay Diệp Viên Viên kết ấn, tiên lực hùng hậu thuần túy trong cơ thể phun ra, hóa thành từng quang ấn như ánh sáng mặt trời.  

 

 

Những quang ấn kia ngưng tụ lại cùng nhau, giống như tạo thành một ngôi sao trời lộng lẫy sáng ngời lấp lóe, trực tiếp bị Diệp Viên Viên đẩy ra.  

 

 

Đây là tiên thuật truyền thừa của Thượng Thanh Lâu - chiêu thức trong Thượng Thanh Tề Thiên quyết.  

 

 


 

 

Một bên khác, bên trong cơ thể Thời Thanh Trúc tản ra ánh sáng nhợt nhạt, tựa như khói xanh trong rừng, lượn lờ không tiêu tan, mịt mờ tụ tập.  

"Tru Tâm chú!"