Tần Ninh cười nói: "Đúng là ta cũng nghi ngờ như thế, nhưng mà địa điểm Thái Thanh tiên tông gợi ý lần này vốn cũng nằm trong sự cân nhắc của ta".
"Lúc đầu ta nghĩ là nên đến Tiên Quỷ Uyên...", Tiên Quỷ Uyên cũng là một trong bảy vùng đất nguy hiểm của Tam Thanh tiên vực, nằm trong ba vị trí đầu.
Năm đó cho dù là Tiên Hoàng Tiên Thánh tiến vào nơi ấy cũng phải cực kỳ cẩn thận.
Cho dù là Tiên Đế Tiên Tôn cũng không phải có thể tùy ý làm bậy.
"Vậy vì sao... Lại lựa chọn biển Tam Đế?"
Tần Ninh nghe nói như thế, cười nói: "Biển Tam Đế nằm ở phía đông Tam Thanh tiên vực, phía bắc biển Tam Đế có một vực tên là Đông Thanh Vực".
"Người áo đen lúc trước ra tay tấn công đám người Lý Uyển Thanh ở Thái Giang Vực tự xưng là đến từ Đông Thanh Vực, nhưng mà ta còn chưa kịp thẩm vấn ra thêm nhiều tin tức, những người kia đã chết rồi".
"Lần này ta dứt khoát tiện thể đi xem rốt cuộc có chuyện gì bí ẩn ở trong Đông Thanh Vực".
Nghe nói như thế, Diệp Nam Hiên tỏ ra vô cùng chờ mong.
"Các ngươi cũng đều chuẩn bị một chút đi".
"Lần này phải xem sự coi trọng của dị tộc dành cho Ôn Ngọc Trạch rốt cuộc đã đến mức độ nào!"
"Vâng".
Nhoáng một cái, nửa tháng đã trôi qua.
Mà trong nửa tháng này, Tam Thanh tiên vực có thể nói là cực kỳ náo nhiệt.
Rất nhiều nhân vật lớn đến cấp bậc Tiên Vương, Tiên Hoàng đều nghe nói về chuyện của Ôn Ngọc Trạch.
Càng biết ba thế lực lớn chuẩn bị luyện hóa Ôn Ngọc Trạch ở biển Tam Đế, chuẩn bị chia cắt nhân vật cường đại đến từ ngoài thế giới này.
Trong phút chốc, Tam Thanh tiên vực đã trở nên vô cùng huyên náo, thậm chí có không ít người đều là chạy tới biển Tam Đế, muốn nhìn một chút xem rốt cuộc là có chuyện gì kỳ lạ.
Nhưng mà bỏ qua những Tiên Vương, Tiên Hoàng kia qua một bên không nói, đa số võ giả trong Tam Thanh tiên vực chỉ biết là Thái Thanh tiên tông hình như đã phát hiện được di tích cổ Tiên Nhân khó lường nào đó ở biển Tam Đế, chuẩn bị đến đó để khám phá.
Tiếp theo, Thượng Thanh Lâu và Ngọc Thanh tiên cung cũng biết việc này, đều phái người đến đó.
Ngay cả ba thế lực lớn đều phái người đi, những thế lực khác đương nhiên cũng chạy theo như vịt.
Bình thường có rất nhiều người mạo hiểm hay đến cấm địa như biển Tam Đế, đều đến để lấy được kỳ ngộ lớn lao hay tìm kiếm cơ duyên ở trong biển, hàng năm cũng có không biết bao nhiêu Tiên Nhân chết ở biển Tam Đế.
Những cái chết đó cũng khiến uy danh của biển Tam Đế lan xa.
Biển Tam Đế vô cùng rộng lớn, tương đương với bốn năm vực lớn trong trăm vực của Tam Thanh tiên vực, chu vi không biết bao nhiêu vạn dặm.
Mà ở phía nam của biển Tam Đế, tiếp giáp với biển Tam Đế chính là Đông Thanh Vực.
Đông Thanh Vực và Tây Thanh Vực mà đám người Diệp Nam Hiên đang ở nằm ở hai nửa khác nhau.
Phía bắc Đông Thanh Vực là thành Tam Đế.
Thành Tam Đế chính là một tòa thành trì khá lớn gần biển Tam Đế.
Trước kia các Tiên Nhân tiến vào biển Tam Đế rèn luyện đều sẽ lựa chọn nơi đây để đặt chân.
Về lâu dài, thành Tam Đế đã có khoảng hơn một ngàn năm trăm vạn dân cư, rất có quy mô của một tòa thành trì lớn.
Thành trì rộng lớn này tựa như một con mãnh thú màu xanh nằm rạp trên mặt đất, có tổng cộng chín cửa thành vô cùng oai phong.
Ngày hôm đó, bên ngoài thành Tam Đế.
Ba bóng người cùng nhau đi tới.
Một nam hai nữ.
Nam tử mặc một bộ áo trắng, xuất trần lạnh nhạt.
Bên cạnh hắn là hai cô gái mặc váy dài, đội mũ rộng vành, tư thái yểu điệu, nhìn một cái thôi cũng khiến người ta không nhịn được mà chú ý thêm mấy lần.
"Đây chính là thành Tam Đế".
Thanh niên áo trắng cười nói: "Nhiều năm không đến, so với năm đó vẫn không có thay đổi gì cả".
"Gâu gâu... Trong thành Tam Đế có nhiều đồ ăn ngon không?
Có phải có rất nhiều hải sản không?
Nó có tất cả đặc điểm của một con chó đất sơn thôn, đáng tiếc lại có một cái miệng chó biết nói tiếng người.
"Đại Hoàng!"