Nhưng mà hắn cũng bắt Thần Tinh Dịch và Diệp Nam Hiên phải hạ lệnh không ai được phép chờ đợi ở ngoài sơn cốc của hắn nữa.
Sau đó, Tần Ninh lại lựa chọn một chỗ giảng đạo, mỗi hôm chỉ bài giảng nửa ngày, để các trưởng lão đệ tử của Trúc Diệp Tông dựa vào điểm cống hiên với tông môn đến để đổi cơ hội giải đáp nghi vấn.
Sau khi hắn làm như thế, đã không còn ai dám đứng ngoài sơn cốc chặn đường nữa.
Nhưng... đến cuối cùng bài giảng mỗi ngày đều sẽ kéo dài thời gian hơn một chút.
Mỗi ngày Tần Ninh trở về sơn cốc đều sẽ cảm thấy sức cùng lực kiệt.
Cứ như thế, nửa tháng đã trôi qua.
Bên phía Thượng Thanh Lâu, Nghệ Văn Đấu Tiên Đế tự mình chạy đến thông báo với Tần Ninh Thượng Thanh Lâu đã đồng ý tham gia vào kế hoạch của Tần Ninh.
Hắn cần mấy vị Tiên Đế, Thượng Thanh Lâu đều có thể điều động.
Sau đó Thái Thanh tiên tông và Ngọc Thanh tiên cung cũng đều đến báo tin, nguyện ý hợp tác với Tần Ninh, thiết kế ra một tấm lưới lớn để tranh thủ giết mấy Tiên Đế dị tộc, làm giảm nhuệ khí của bọn họ.
Trong khoảng thời gian sau đó, bốn phe đều bàn bạc thương lượng với nhau.
Ngày hôm ấy.
Một vị trưởng lão của Thái Thanh tiên tông đi vào Trúc Diệp Tông.
Người này tên là Mộ Thu Xảo, cảnh giới Tiên Hoàng, lúc trước người này cũng đã từng xuất hiện ở trong dãy núi Thái Giang rồi.
Mộ Thu Xảo nhìn thấy Tần Ninh liền đi thẳng vào vấn đề: "Lần này ta đến đây là muốn bàn bạc một chút với Tần công tử, nên lựa chọn chỗ nào làm địa điểm hành động lần này".
Tần Ninh nhìn về phía Mộ Thu Xảo, không khỏi cười nói: "Thái Thanh tiên tông muốn đề cử chỗ tốt nào sao?"
Mộ Thu Xảo khách khí nói: "Tần công tử nếu còn chưa có sự lựa chọn, đúng là chúng ta có thể đề cử một chỗ".
"Tam Thanh tiên vực mênh mông vô biên, những nơi nguy hiểm thì nhiều vô số kể".
"Có bảy chỗ kinh khủng nổi tiếng nhất, hơn nữa trong bảy tuyệt địa đó có ba nơi có thể nói là cấm khu sinh mệnh, nguy hiểm trùng điệp".
"Tiên Quỷ Uyên!"
"Núi Thiên Đảo!"
"Biển Tam Đế!"
Mộ Thu Xảo tiếp tục nói: "Ba chỗ này đều là những nơi nguy hiểm nhất, có vô số truyền thuyết".
"Thái Thanh tiên tông chúng ta đã thảo luận, cảm thấy ba cấm địa này cực kì thích hợp".
Nghe nói như thế, Tần Ninh cười nói: "Nếu đã như vậy, trong ba cấm địa đó, nơi nào là thích hợp nhất?"
"Biển Tam Đế!"
Mộ Thu Xảo liền nói ngay: "Biển Tam Đế rộng lớn, tổng diện tích vùng biển bằng khoảng ba đến năm vực của Tam Thanh tiên vực, trận chiến của Tiên Đế tác động quá lớn, nếu ở biển Tam Đế sẽ có thể giảm tổn thất đến mức nhỏ nhất".
"Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Thái Thanh tiên tông chúng ta đã phát hiện một di tích cổ trong biển Tam Đế, vừa vặn có thể nhân cơ hội này để lấy cơ khám phá di tích cổ, như vậy có thể tránh để Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc cảm thấy là mưu kế".
"Như thế rất tốt".
Tần Ninh cười nói: "Nhưng mà Thái Thanh tiên tông vất vả lắm mới phát hiện ra một di tích cổ, thả ra tin tức như vậy, chỉ sợ sẽ là tổn thất cực lớn với tiên tông".
Trong mỗi di tích cổ đều ẩn chưa vô số thiên tài địa bảo, đều không thể tự định giá được.
Thái Thanh tiên tông chia sẻ chuyện này ra đúng là có chút quá vô tư.
Nghe nói như thế, Mộ Thu Xảo liền cười nói: "Tần Ninh công tử có điều không biết, cho dù chúng ta không chia sẻ di tích cổ này thì Thượng Thanh Lâu và Ngọc Thanh tiên cung cũng đã biết, muốn giấu giếm cũng không được".
"Thì ra là thế".
Tần Ninh tiếp tục nói: "Nếu đã như vậy, một tháng sau, ba tông môn hãy cùng nhau đi khám phá di tích cổ trong biển Tam Đế, ta cũng sẽ dẫn người của Trúc Diệp Tông đến đó".
"Bây giờ hãy công bố với bên ngoài là trong di tích cổ xuất hiện một bảo vật tuyệt thế hiếm thấy, các Tiên Đế của ba tông chuẩn bị đi lấy chí bảo kia trong di tích cổ để luyện hóa Ôn Ngọc Trạch, ép buộc người của Cảnh Hỏa tộc và Hàn Mị tộc tới cứu!"