Phong Thần Châu

Chương 10367: "Có vẻ ngươi rất đắc ý nhỉ?"




"Cù Thanh Thư kia cũng phải giết".  

 

 

Băng U Cơ nhìn về phía cách đó không xa, nói: "Ta đi giết cô ta".  

 

"Ừm".  

 

Hai người Cảnh Lang và Cảnh Vân Tu gật đầu.  

 

Đại Hoàng lúc này cách Tần Ninh hơn mười dặm, nhìn thấy lôi kiếp bắt đầu khởi động, liền nói ngay: "Lão Tần, ta không được rồi, tự ngươi làm đi, cáo từ".  

 

"Ừm".  

 

Tần Ninh sở dĩ chạy ra ngoài là vì muốn giải quyết đám Tiên Quân, Cửu Thiên Huyền Tiên này trước, đỡ để đám người Thạch Quang Diệu, Lý Uyển Thanh, Vân Học Lâm bị tấn công, chưa làm gì được đã chết.  

 

Giờ phút này, Đại Hoàng trả lại Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng.  

 

Tần Ninh cầm thiên đăng trong tay, tiên hỏa trong cơ thể bắt đầu khởi động.  

 

Hai người Cảnh Lang và Cảnh Vân Tu đưa mắt nhìn.  

 

"Đại Hoàng!"  

 

Tần Ninh cười cười nói: "Mượn ngươi hai viên tiên đan cấp bậc Tiên Vương, đợi đến khi làm thịt hai người này rồi sẽ trả lại cho ngươi".  

 

Đại Hoàng đang chuẩn bị trốn chạy nghe được lời này, không quay đầu lại nói: "Không sao không sao, Tần gia, ta chờ được!"  

 

Đột nhiên một luồng sáng vàng loé ra, nó đã biến mất không thấy.  

 

Tần Ninh mỉm cười, sau đó xoay người nhìn về phía Cảnh Lang và Cảnh Vân Tu.  

 

"Kỳ Manh là do ta giết, Vũ Vô Mộng cũng là do ta giết, kế tiếp sẽ đến hai người các ngươi...", vừa nghe thấy lời này, sát khí trong cơ thể Cảnh Lang và Cảnh Vân Tu cuồn cuộn, hừ lạnh một tiếng, bước ra từng bước, đánh về phía Tần Ninh.  

 

Khi hai người tiến vào trong phạm vi lôi kiếp của Tần Ninh, mưa gió lôi điện khủng bố lập tức lấy một loại khí thế vượt xa lúc trước từ trên trời giáng xuống, đánh về phía hắn, trực tiếp đánh lên trên người hai người.  

 

"Hừ!"  

 

Cảnh Lang hừ lạnh một tiếng, vung tay lên, một cái cờ lớn đón gió tăng vọt, hóa thành cao lớn mấy trăm trượng rồi bay lên trời, ngăn cản ở trước mặt mình và Cảnh Vân Tu.  

 

Thấy một màn như vậy, vẻ mặt Tần Ninh vẫn không thay đổi, nhạo báng cười một tiếng, sau đó nắm chặt bàn tay lại, Cửu Hoàn Nhiên Thiên Đăng đón gió bay lên.  

 

Tiên đăng và tiên hỏa Bát Hoang Ly Thiên Viêm dung hợp làm một, trong nháy mắt hóa thành chín con rồng lửa khổng lồ mấy trăm trượng, gào thét lao ra.  

 

Trên không trung, ba người đang đấu pháp trong lôi kiếp.  

 

Phía dưới mặt đất, đám người Thạch Quang Diệu, Vân Học Lâm, Lý Uyển Thanh, Lam Nhược Vân cũng chém giết với đám chiến sĩ dị tộc.  

 

"Đánh nhau rồi...", Lý Uyển Thanh ngẩng đầu nhìn, ánh mắt vô cùng kinh ngạc.  

 

Tần Ninh lại có thể đánh nhau với Tiên Vương.  

 

Người này... mạnh như thế sao?  

 

Lam Nhược Vân cũng vô cùng kinh hãi.  

 

Thạch Quang Diệu ngẩng đầu nhìn, kinh hãi nói: "Mẹ nó, Cửu Thiên Huyền Tiên có thể đánh nhau được với Tiên Vương sao?"  

 

Chuyện này đúng là nghe rợn cả người .  

 

Vân Học Lâm cũng kinh ngạc nói: "Tần thần y lại mạnh như vậy...", điều này quả thực là kỳ tích! Chưa bao giờ nhìn thấy Cửu Thiên Huyền Tiên có thể không phân thắng bại với Tiên Vương cả.  

 

Đúng vậy! Có ai đã được nhìn thấy Cửu Thiên Huyền Tiên có thể cứng đối cứng với Tiên Vương bao giờ đâu?  

 

Cho dù là mượn lôi kiếp... nhưng lại có mấy Cửu Thiên Huyền Tiên dám đánh nhau lúc mình đang độ kiếp?  

 

Ầm ầm ầm... Trên rừng núi, tiếng sấm cuồn cuộn.  

 

Tần Ninh đứng ở trung tâm lôi kiếp, ánh mắt bình tĩnh lãnh đạm.  

 

"Thái Thanh Tiên Lôi quả thật là rất khủng bố, nhưng mà không thể tạo ra lực sát thương quá lớn với Tiên Vương".  

 

Cảnh Lang cười lạnh nói: "Cái cờ này của ta tên là Cửu Chuyển Thiên Viêm Kỳ, lôi kiếp của ngươi công kích đã bị nó ngăn cản hơn nửa, hai người chúng ta chỉ cần ngăn cản một bộ phận nhỏ, hoàn toàn có thể chịu đựng được".  

 

"Tần Ninh, đừng có cho rằng chỉ mỗi mình ngươi có tiên khí Vương phẩm".  

 

Tần Ninh nhìn về phía Cảnh Lang, không khỏi nói: "Có vẻ ngươi rất đắc ý nhỉ?"  

 

"Đúng thì sao chứ?"  

"Chỉ là lôi kiếp này của ta vừa mới bắt đầu thôi".  

 

 

Tần Ninh tiếp tục nói: "Nói không chừng tiếp theo còn có lôi kiếp nào đó buông xuống đâu, ngươi xác định, cái cờ lớn trên đầu ngươi có thể chịu đựng được mãi ư?"  

 

 

"Nực cười!"  

 

 

Cảnh Lang nhe răng cười nói: "Bây giờ ngươi lại nhị trọng thiên, muốn trực tiếp bước vào lục trọng thiên, Cửu Thiên Tiên Lôi, Thập Nhị Thiên Tiên Lôi, Phạt Thiên Tiên Lôi, Thái Thanh Tiên Lôi đều buông xuống, nhưng thế thì sao chứ, ngươi còn muốn bước vào thất trọng thiên, trải qua Ngọc Thanh Tiên Lôi ư?"  

 


"Đến bây giờ xuất hiện đích Thái Thanh Tiên Lôi, chỉ là những lôi kiếp mà ta phải trải qua từ nhị trọng thiên đến tam trọng thiên mà thôi, kế tiếp...", Tần Ninh nói xong, trên không trung chợt vang lên những tiếng gầm rú.  

 

 

Dường như bầu trời bị xé rách ra một lỗ hổng, khí tức càng khủng bố mơ hồ truyền đẩy ra trong lỗ thủng đó.