Phong Thần Châu

Chương 10352: “Tất nhiên là được”.




 Trong đó có ba người đã ngất đi, ba người khác đang tựa vào trên tảng đá nghỉ tạm.  

 

 

Trong ba người ngất đi kia có một người quỳ rạp trên mặt đất, hơi thở yếu ớt.  

 

Nhưng khí tức cường đại trong cơ thể hắn ta lại làm Tần Ninh cảm thấy rất kinh ngạc.  

 

Mặc dù người này không phải Tiên Vương, nhưng đã sắp đến Tiên Vương rồi! Nhưng mà quần áo của hắn ta đã rách tung toé, hơi thở tán loạn, cứ như có thể chết đi bất cứ lúc nào vậy.  

 

Tần Ninh ngồi xổm xuống lật người này lại, lúc nhìn thấy khuôn mặt kia, hắn đột nhiên co quắp khóe miệng, cả người run rẩy.  

 

“Nam Hiên!”  

 

Thanh niên đang quỳ rạp trên mặt đất kia.  

 

Rõ ràng là đệ tử thứ ba của hắn - Diệp Nam Hiên.  

 

Chuyện này... Tần Ninh vô cùng ngạc nhiên.  

 

Hắn có nằm mơ cũng không nghĩ tới lại gặp được Diệp Nam Hiên ở chỗ này.  

 

“Ặc...”, Đại Hoàng ở bên cạnh ngẩn người.  

 

Hình như nó đã cứu một người quen của Tần Ninh?  

 

Vậy thì tốt quá! Không phải Tần Ninh sẽ phải biết ơn tám đời tổ tông nhà mình sao?  

 

Tần Ninh không nói hai lời, ôm lấy Diệp Nam Hiên đi vào bên trong sơn cốc.  

 

Đi đến một nửa, Tần Ninh đột nhiên ngừng lại.  

 

“Đại Hoàng, làm thịt đám dị tộc này đi”.  

 

“Được được được!”  

 

Đại Hoàng vô cùng kích động.  

 

Xem ra Tần Ninh gặp được người quen, tâm trạng rất tốt, cho nên mới muốn luyện chế Tịnh Ma Tiên Đan ra cho nó trước.  

 

Bên trong sơn cốc, một trăm năm mươi bảy vị chiến sĩ dị tộc có cả Huyền Tiên, Cửu Thiên Huyền Tiên, Tiên Quân đều chết dưới móng vuốt của Đại Hoàng.  

 

Đến khi trên người nhuộm đỏ máu tươi, Đại Hoàng mới lui về.  

 

Cho dù cả người đầm đìa máu tươi, nó cũng không để ý.  

 

Dù sao... Sắp có thể lấy được một trăm năm mươi bảy viên Tịnh Ma Tiên Đan, sau đó thoải mái ngâm mình trong hồ, tắm rửa, ăn đan, trong đời chó còn có chuyện gì sung sướng hơn sao?  

 

Hả?  

 

Hả?  

 

Tần Ninh chạy đi đâu rồi?  

 

Tiên đan của ta đâu?  

 

Đại Hoàng nhìn Tần Ninh biến mất nhanh như chớp, không khỏi ngạc nhiên nói: “Gâu gâu gâu, lão Tần, đan của ta!”  

 

Tần Ninh cũng không quay đầu lại nói: “Nợ, ta đang cần, sau này cho ngươi sau!”  

 

Nghe nói như thế, Đại Hoàng ngẩn ra.  

 

Không ai lại đùa chó như thế đâu! Rất nhanh Tần Ninh đã đi vào bên trong sơn cốc, tiến vào một căn nhà cỏ.  

 

Trong nhà cỏ, Ninh Tùy Vân đang nằm trên giường xem tiên quyết, tĩnh tâm tu luyện.  

“Tần đại ca!”  

 

 

Nhìn đến Tần Ninh vô cùng lo lắng đi đến, Ninh Tùy Vân sửng sốt, nhưng lập tức nhìn thấy người mà Tần Ninh ôm, Ninh Tùy Vân lại sửng sốt.  

 

 

“Diệp đại ca!”  

 

 

Ninh Tùy Vân vội vàng ngồi dậy khỏi giường, nhìn Tần Ninh đặt Diệp Nam Hiên sang một bên thì nhiên nói: “Tần đại ca, ngươi... ngươi gặp được Diệp đại ca như thế nào vậy?”  

 


“Ừm, được”.  

 

 

Trong nhà cỏ, Tần Ninh cởi quần áo của Diệp Nam Hiên ra, nhìn thấy bên trên cơ thể Diệp Nam Hiên chằng chịt vết thương, vết máu loang lổ, xương cốt vỡ nát.