Phong Thần Châu

Chương 10346: Nhưng cậu ta không kịp suy nghĩ nhiều.




 

 Dịch Tinh Thần nhìn nhìn bốn phía, nhỏ giọng nói: “Có phải Lam Nhược Vân kia có vấn đề gì không?”  

 

Tần Ninh liếc mắt nhìn Dịch Tinh Thần một cái.  

 

 

“Tại hạ có một chút hiểu biết về Tần tiên sinh, Tần tiên sinh cũng không phải loại người được đà lấn tới không buông tha cho người ta như vậy, nhưng ngươi lại làm nhục Lam Nhược Vân...”, Tần Ninh cười nói: “Trẻ nhỏ dễ dạy”.  

 

 

Dịch Tinh Thần có chút kích động.  

 

 

Hắn ta là người thận trọng, quan sát thấy mấy ngày nay thái độ của Tần Ninh với Lam Nhược Vân có nhiều chỗ bất đồng.  

 

 

“Vậy có cần hai người chúng ta chuẩn bị cái gì không?”  

 

 

Dịch Tinh Thần kích động nói.  

 

 

Chuẩn bị?  

 

 

Tần Ninh lắc đầu, lập tức nói: “Không cần chuẩn bị”.  

 

 

Hai người nghe nói như thế, trong lòng vô cùng mất mác.  

 

 

Điều này chứng minh ở trong mắt Tần Ninh, hai người bọn họ không thể giúp được cái gì cả.  

 

 

“Cũng không đúng”.  

 

 

Tần Ninh đột nhiên dừng lại.  

 

 

“Cái gì?”  

 

 

Dịch Tinh Thần và Bạch Hạo Vũ vô cùng chờ mong.  

 

 

Tần Ninh nói: “Hai người các ngươi chuẩn bị sẵn sàng, tìm một chỗ an toàn bên trong sơn cốc, nhỡ may xảy ra đại chiến, điều các ngươi cần phải làm là... bảo vệ tốt mạng sống của mình”.  

 

 

Nghe nói như thế, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần: ( ̄▽ ̄”) lời này còn không bằng không nói.  

 

 

Đại Hoàng lần lượt giết chết từng vị võ giả dị tộc.  

 

 

Mấy ngày nay, cửa ra vào sơn cốc đã nghiễm nhiên thành pháp trường.  

 

 

Từng viên khỏa Tịnh Ma Tiên Đan xuất hiện trong tay Tần Ninh, đưa cho Đại Hoàng.  

 

 

Tần Ninh nói: “Đừng quên Kỳ Manh kia...”, “Yên tâm!”  

 

 

“Ừm”.  

 

 

Ngay sau đó, Tần Ninh rời đi, tiến vào bên trong sơn cốc, đi đến trước một căn nhà cỏ.  

 

 

Hắn tiến vào trong nhà cỏ, một bóng người nằm ở trên giường, dựa vào ánh mắt trời từ ngoài cửa sổ để đọc một quyển võ quyết.

 

“Đang đọc cái gì vậy?”  

 

Tần Ninh nhìn thanh niên nằm trên giường, ôn hòa cười nói.  

 

 

“Tần đại ca!”  

 

 

Trên mặt thanh niên có vài phần vui vẻ, ngồi thẳng dậy cười nói: “Trong Cửu Huyền Tiên Quyết, Phá Vân Kim Chưởng Thuật có một số chỗ ta không hiểu được, mấy ngày nay không thể xuống giường, ta liền cẩn thận suy nghĩ lại...”, “Cho ta xem!”  

 

 

Tần Ninh nhận lấy tiên quyết, nhìn kỹ rồi lập tức nói: “Chưởng pháp này, ngươi hãy tu hành ở chỗ nào có nhiều khí tức kim loại”.  

 

 

“Cho dù có trầm tư suy nghĩ, ở nơi tu luyện nồng đậm tiên khí bình thường cũng rất khó tu thành, lần sau hãy thử xem”.  

 

 

“Ừm”.  

 

 

Thanh niên mỉm cười, trên khuôn mặt tuấn tú nhu hòa có vài phần mỹ mãn.  

 

 

“Có liên lạc được với Diệp Nam Hiên không?”  

 

 

Nghe vậy, thanh niên lắc đầu.  

 

Thanh niên trên giường này đúng là người tên là Ninh Tùy Vân trong đám người mà Tần Ninh cứu.  

 

 

Ninh Tùy Vân đến từ Thái Trữ Vực.  

 

 

Thái Trữ Vực cũng nằm ở phía tây Tam Thanh tiên vực, ở phái bắc Thái Trữ Vực.  

 

Từ trong miệng Ninh Tùy Vân, cuối cùng Tần Ninh cũng đã biết được tin tức của Diệp Nam Hiên, Thần Tinh Dịch cùng với Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc.  

Ninh Tùy Vân này có thể nói là tiểu lão đệ trung thành của Diệp Nam Hiên và Thần Tinh Dịch.