Tần Ninh cười lạnh cười, nhìn về phía Huyết Hâm Nhi, nói thẳng: "Quỳ!"
Ầm! Huyết Hâm Nhi cong hai đầu gối quỳ xuống đất, đập vỡ cả mặt đất.
"Công chúa điện hạ".
Huyết Cốc thấy cảnh này, sắc mặt đỏ lên, hai mắt đỏ như máu.
"Ta nói cái gì, tốt nhất là các ngươi hãy làm cái đó, đã trở thành tù nhân của Tần Ninh ta rồi mà vẫn còn ngông cuồng?"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Nếu không, ta sẽ giết công chúa điện hạ của các ngươi".
Cho người đi mở những nơi cất giữ bảo vật ra, không phải Tần Ninh ta không làm được, chỉ là ngại phiền phức.
Huyết Cốc cắn răng, nhìn chằm chằm Tần Ninh, quát: "Ta đi, ta đi!"
Ngay lập tức, ba người Huyết Cốc bắt đầu đi khắp nơi trong Tam Lăng thành dưới sự trông coi của Quân Phụng Thiên, Dương Thanh Vân và Lý Nhàn Ngư.
Tam Lăng thành rộng lớn này là nơi liên hệ của ba dị tộc, là của đầu mối then chốt mấy chục tòa thành trì, trong này cất giữ vô số bảo vật.
Những chí bảo này chắc chắn sẽ có lợi ích rất lớn với việc tu hành của các Tiên Nhân trong biển Nam Thiên.
Đây là một khối tài sản khổng lồ.
Biển Nam Thiên bây giờ đã phá được gông cùm xiềng xích hạn chế của trời đất, còn có từng vị Tiên Quân xuất thế, nhưng nếu không có thiên tài địa bảo phụ trợ thì căn bản cũng vô dụng.
Căn bản của tu hành vẫn là võ giả thu lực lượng thiên địa vào trong cơ thể.
Mà thiên tài địa bảo cũng là do lực lượng thiên địa thể hiện ra.
Rất nhanh, xa xa đã truyền đến giọng nói của Quân Phụng Thiên.
“Ca, kiếm lớn rồi!”
Quân Phụng Thiên gào lên: “Tiên thạch, tiên khí, nhiều lắm, nhiều đến mức ta không đếm hết”.
Tần Ninh nghe vậy thì khẽ cười.
“Quả nhiên ngươi không gạt ta”.
Tần Ninh nhìn về phía Huyết Hâm Nhi, cười nói: “Cảm ơn”.
Trên thực tế căn bản không cần cảm ơn.
Mấy thứ này vốn là ở trong Tiên Giới.
Đây là những thứ do đám dị tộc dùng để mua chuộc, cho bọn họ dùng để tu hành.
Ầm... Đột nhiên, đúng lúc này, một vị trí trong thành loé ánh sáng lên tận trời, khí tức khiến trong lòng người ta dao động không ngừng phóng thích ra.
Tần Ninh cũng cảm giác được khí tức độc đáo này bốc lên.
“Đi xem sao”.
Hai người lập tức xuất phát.
Những người khác áp giải Huyết Hâm Nhi và vài vị tộc nhân của Cảnh Hoả tộc, vội vàng đuổi theo.
Rất nhanh bọn họ đã chạy như bay trên bầu trời thành trì, đi đến nơi có ánh sáng dâng lên.
Cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy ở trong một phủ đệ, đỉnh một căn phòng bị xốc lên, trong đó có pháp tắc thiên địa lưu chuyển, biến ảo.
“Ca, đây là cái gì?”
Quân Phụng Thiên đứng ở bên ngoài đình viện mở miệng hỏi.
Tần Ninh đưa mắt nhìn lại, nhíu mày lại: “Đế khí!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Đế khí này đã không có khí linh, cũng không có đế uẩn, nhưng mà chỉ bàn về phòng ngự thì còn mạnh hơn cả tiên khí Vương phẩm, tiên khí Hoàng phẩm”.
Tần Ninh nhìn Đế khí kia.