Phong Thần Châu

Chương 10231: Khí tức khủng bố hoàn toàn phóng thích.




 Còn Dương Thanh Vân... Trong lòng Dương Thanh Vân chỉ khát cầu làm Tiên Nhân thôi chứ có thèm ngó ngàng gì đến nữ tử khác đâu! "Ta cũng có nghe nói mười một vị đệ tử của ngươi đều đang ở trong Tiên Giới, nhưng hình như chính ngươi cũng không rõ những người đệ tử đó đang ở đâu nhỉ?"  

 

 

Huyết Hâm Nhi nói tiếp: "Trần Nhất Mặc, Dương Thanh Vân, Lý Nhàn Ngư...", khi nghe thấy cái tên Trần Nhất Mặc, Tần Ninh khẽ cười: "Huyết Nguyệt tộc các ngươi đúng là lắm thủ đoạn thật đấy!"  

 

"Ngoài ra, bọn ta còn liên lạc với Viêm tộc và Vũ tộc nữa".  

 

Huyết Hâm Nhi bảo: "Không thể không nói, trong lúc tìm kiếm tung tích của Trần Nhất Mặc và Khương Thái Vi, bọn ta cũng phát hiện được một điều kỳ lạ".  

 

Tần Ninh chỉ im lặng nghe chứ không nói gì.  

 

"Có người ở ngoại vực vào đây âm thầm bảo vệ giai nhân và đồ đệ cưng của ngươi đấy".  

 

Gì cơ?  

 

Tần Ninh nhướng mày.  

 

Chốc lát sau, Tần Ninh giễu cợt hỏi vặn lại: "Ai mà biết được, lỡ đó là người trong nội bộ dị tộc các ngươi thì sao? Biết đâu có người nghĩ tiêu diệt đại thế giới Thương Mang của ta thì tàn nhẫn quá, không ủng hộ quyết định của những vị thần đứng sau các ngươi nên..." "Ngươi nghĩ nhiều quá rồi".  

 

Huyết Hâm Nhi nghiêm túc phản đối: "Dị tộc bọn ta không bao giờ phản bội các đại nhân đứng sau bọn ta cả".  

 

Không bao giờ phản bội ư?  

 

Chắc gì đã thế! Huyết Hâm Nhi cho hay: "Ngươi không biết tình trạng của các tộc ngoại vực như bọn ta nên mới nói vậy. Đại thế giới Thương Mang của ngươi phân chia cấp bậc cũng rạch ròi, nghiêm ngặt đấy, nhưng so với các tộc ở ngoại vực như bọn ta thì kém xa".  

 

Huyết Hâm Nhi cực kỳ khẳng định về việc người bảo vệ đó không phải người thuộc dị tộc do các vị thần phái đến.  

 

Mà chắc chắn đó là tay sai của kẻ khác.  

 

Đó sẽ là ai?  

 

Giờ phút này, trong lòng Tần Ninh cũng lấy làm ngạc nhiên.  

 

Ở ngoại vực còn có dị tộc cam nguyện mạo hiểm tính mạng để vào đại thế giới Thương Mang giúp hắn ư?  

 

Không! Việc đó không hợp lý chút nào! Đột nhiên.  

 

Đôi mắt Tần Ninh sáng ngời.  

 

Là lão cha đây mà! Mặc dù lão cha đã rời khỏi đại thế giới Thương Mang nhưng ông vẫn nắm trong tay quyền kiểm soát đại thế giới Thương Mang tuyệt đối.  

 

Dị tộc muốn tiến vào đại thế giới Thương Mang phải đánh đổi xương máu và nước mắt, tuy nhiên tỷ lệ vẫn chỉ là mười không vào nổi một.  

 

Bất cứ thành viên dị tộc nào hiện đang có mặt tại Tiên Giới đều là những người sống sót vào đây với tỷ lệ một trên một trăm.  

 

Những vị thần đứng sau dị tộc đã phải trả giá đắt để có thể phái những người này đến.  

 

Tuy nhiên, nếu phụ thân cử người thì không cần phải khổ sở như thế.  

 

Nếu như ví đại thế giới Thương Mang thành một quả bóng khép kín.  

 

Vậy thì những kẻ như Huyết Nguyệt tộc, U Cổ tộc chính là quả bóng chen lấn vào, để rồi nhận lại cái kết thương vong nặng nề.  

 

Nhưng phụ thân hắn... hoàn toàn có thể mở cửa sau, thả người của ông vào một cách dễ như trở bàn tay.  

 

Rất có thể một bộ phận dị tộc ấy đã vào đại thế giới Thương Mang bằng cách đó.  

 

Lão cha hắn ở ngoại vực nhiều năm như vậy, cho dù yếu kém cách mấy thì ít nhất cũng phải chiếm được một vài mảnh đất làm gia tài chứ?  

 

 

Mà nói gì thì nói, cả phu nhân lẫn con của ông đều ở nội vực, chẳng lẽ lão cha hắn nỡ lòng không bảo vệ sự an toàn của phu nhân và con mình ư?  

 

 

Nghĩ vậy, Tần Ninh thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.  

 

 

"Có vẻ ngươi đã tỏ tường được điều gì rồi đúng không?"  

 


"Chuẩn rồi đấy".  

 

 

Tần Ninh cười ha ha: "Ta hiểu đại khái rồi, hóa ra là như vậy".