Phong Thần Châu

Chương 10223: “Kỳ Manh đâu?”




 Nghe hắn ta nói vậy, sắc mặt của Vương Tiêu vẫn lạnh căm trước sau như một, hắn ta thờ ơ đáp trả: "Các ngươi sẽ không bao giờ hiểu được."  

 

 

"Ngươi mới không hiểu ấy!"  

 

Tần Ninh gầm lên, hắn siết chặt tay lại rồi tung một cú đấm ra ngoài.  

 

Nắm đấm ấy mạnh mẽ đến nỗi làm gió kêu rin rít, chứa đựng sức mạnh cuồn cuộn vô ngần.  

 

Trong chốc lát, lôi kiếp nhị trọng thiên ồ ạt kéo đến.  

 

Đủ thứ lôi điện phong ba bão táp, từ tiên lôi Tam Thiên, Lục Thiên Tiên Lôi cho đến Phạt Thiên Tiên Lôi, Thái Thanh Tiên Lôi đều thi nhau giáng xuống.  

 

Lôi kiếp đổ ập lên người Tần Ninh giằng xé ngang dọc cả bầu trời.  

 

Tuy nhiên, lôi kiếp được khơi dậy bởi Tần Ninh lại càng cuồng bạo hơn nữa.  

 

Đoàng! Âm thanh kinh thiên động địa vang vọng khắp nơi.  

 

Khí tức dồi dào đầy đáng sợ tràn ngập cả không gian nơi đây.  

 

Trong giây lát.  

 

Huyết Minh thành rung chấn dữ dội.  

 

Giữa không trung phía trên Huyết Minh thành, đại trận bảo vệ thành trì lập lòe ánh sáng, tưởng chừng nó sẽ ngả nghiêng, sụp đổ bất cứ lúc nào.  

 

Tất cả những ai chứng kiến cảnh tượng ấy đều lấy làm kinh hãi.  

 

Sắc mặt của đám người Huyết Bá Luân, Huyết Trọng Dạ, Linh Vịnh Thanh, Cổ Hưng An và Vương Tiêu đầy tối tăm.  

 

"Xong chưa đấy?"  

 

Cổ Hưng An sốt ruột quay người lại, nhìn về phía Huyết Vô Chiết đang đứng sau lưng mình.  

 

Giờ phút này, Huyết Vô Chiết đã không còn dám tỏ ra phách lối như trước đó nữa.  

 

Mặc dù hắn ta đúng là con trai của tộc trưởng Huyết Nguyệt tộc nhưng cũng chẳng phải thuộc hạng xuất sắc gì cho cam.  

 

Hôm nay, bị Tần Ninh tấn công tới tấp mà chẳng tài nào chống đỡ được, chỉ biết oằn mình chịu đựng như chó nhà có tang hết lần này đến lần khác, ý chí chiến đấu của Huyết Vô Chiết đã bị đả kích nặng nề.  

 

Huyết Vô Chiết nhìn ra sau, cắn răng gào lớn: "Sắp xong rồi!"  

 

Cổ Hưng An nhướng mày, hắn ta ngay lập tức điều khiển Cầu Nhiêm, phân công cho hắn ta: "Bọn ta sẽ cố gắng cố định đại trận, tên này chưa phá vỡ được trận pháp ngay đâu".  

 

"Ta biết rồi".  

 

"Ờ."  

 

Hai mươi mấy vị Tiên Quân đồng loạt bay lên trời, đứng giữa không trung của thành trì làm một rừng tiên văn bạt ngàn đan xen nhau hiện giữa trời.  

 

Ầm... Ầm... Tần Ninh khống chế lôi kiếp oanh tạc đại trận ở dưới liên tục, không ngơi tay.  

 

Những đòn tấn công đầy dữ dội từ phong vũ lôi điện tràn ngập cả bầu trời, trông cứ như thế tận thế đã đến vậy.  

 

Thật lâu sau đó.  

 

Tiếng nổ dần dần lắng xuống.  

 

Tần Ninh đứng trên trời, nhìn xuống dưới.  

 

Hắn dang rộng hai tay, từng đạo tiên văn lơ lửng trong đó.  

 

Một lượng tiên khí cuồn cuộn với hằng hà sa số tiên văn nhấp nhô theo nhịp, vây quanh khoảng không trời Huyết Minh thành hệt những đám mây trên trời.  

 

"Đi!"  

 

Từng đạo tiên vặn ồ ạt lao xuống.  

Keng keng keng... Trong chốc lát, tiếng nổ đùng đoàng trầm thấp bộc phát không ngừng.  

 

 

Trước đó sở dĩ Tần Ninh mạnh mẽ tung những đòn tấn công tới tấp, không chút khoan nhượng là để khiến đại trận rung chuyển, tìm ra sơ hở của nó.  

 

 

Giờ đây, hắn đã tìm thấy lỗ hổng của đại trận bảo vệ thành trì này nằm ở đâu, tất nhiên hắn sẽ tấn công vào điểm chí mạng rồi.  

 

 

Rắc rắc! Bề ngoài của đại trận bảo vệ thành bắt đầu xuất hiện những kẽ nứt như đồ sứ. Giờ phút này, nó bất chợt nổ tung tạo nên những trận động đất khủng khiếp.  

 

"Không phải tên này chuyên về Tinh Hồn Thuật à?  

 

 

Sao hắn lại am hiểu về trận pháp thế kia?"