"Trước kia ta cũng từng căm hận dị tộc thấu xương, khi nhìn thấy đám Tiên Vương Tiên Hoàng, thậm chí là Tiên Đế Tiên Tôn ở vùng đất Trung Thiên, Tây Thiên, Đông Uyên, Bắc Vực trong Thái Thượng tiên vực hợp tác với dị tộc, ta rất giận dữ, nhưng giận dữ thì có ý nghĩa sao?"
"Cho nên ngươi mới lựa chọn thông đồng làm bậy cùng bọn chúng?"
Tần Ninh ngắt lời Vương Tiêu, hờ hững nói: "Ngươi cũng lựa chọn gia nhập vào trong đó?"
"Ha ha...", Vương Tiêu cười nói: "Tần Ninh, ta không thể thay đổi suy nghĩ của ngươi, cũng như ngươi cũng không thể thay đổi suy nghĩ của ta vậy".
"Ta cảm thấy cũng đúng".
Tần Ninh chậm rãi nói: "Một khi đã như vậy, vậy thì đánh một trận đi!"
Vương Tiêu mỉm cười lắc đầu, sau đó nắm chặt tay lại, một thanh trường kiếm xuất hiện.
"Vị phu nhân này của ngươi có thực lực không tồi, hiếm thấy xưa nay, nhưng mà Vương Tiêu ta cũng không phải hạng người bình thường".
"Cô ấy không thể thắng ta được, các ngươi có ai có thể thắng ta?"
"Ta!"
Đột nhiên, một tiếng hét vang lên.
Trong phạm vi lôi kiếp của Tần Ninh, Vương Dã bước ra, khí thế trong cơ thể dâng lên.
Vương Dã cảnh giới Cửu Thiên Huyền Tiên cực hạn, giờ phút này khí tức đã lột xác, hoàn toàn tới cảnh giới Tiên Quân.
"Còn có ta!"
Kế Bạch Phàm cũng bước ra, đằng đằng sát khí.
Lại một vị Tiên Quân.
Hai người sóng vai mà đứng, đi ra khỏi lôi kiếp, đưa mắt nhìn Vương Tiêu.
Vương Dã vung tay lên, kiếm tiên thuần quân lóe ra hào quang.
"Vương Tiêu, ngươi là đại ca ruột thịt của ta, nhưng ngươi... lại lựa chọn làm như vậy!"
Sắc mặt Vương Dã bình tĩnh, giọng điệu lạnh lùng, hờ hững nói: "Hôm nay, ta sẽ thay Nhất Mạch Kiếm Tông thanh lý môn hộ".
"Đại ca ruột thịt không bằng tần đại ca!"
Vương Tiêu cười nhạo nói: "Nhiều năm qua, trong lòng ngươi và Kế Bạch Phàm chỉ có Hồn Vô Ngân, làm sao có ta?"
Vừa nghe thấy lời này, Vương Dã ngây ngẩn cả người.
"Dù sao ngươi cũng là đại ca ruột thịt của ta...", "Được rồi!"
Vương Tiêu cười nói: "Đã đến nước này rồi thì không cần nói tới quan hệ ruột thịt gì nữa, nhiều năm qua, ta đã ám chỉ ngươi và Kế Bạch Phàm mấy lần, nhưng hai người các ngươi căn bản chưa từng có một chút ý định đi theo ta hợp tác với dị tộc, mở mang Tiên Giới, lập lại quy tắc của Tiên Giới".
Hả?
Ám chỉ?
Vương Dã và Kế Bạch Phàm nhìn nhau.
Ánh mắt kia giống như đang nói: có sao?
Không có! "Thật ra ta vẫn luôn nghĩ giết hai người các ngươi có lẽ là tốt nhất".
"Nhưng mà giữ lại mạng sống cho các ngươi sẽ còn có tác dụng".
Vương Tiêu giờ phút này nhìn về phía Tần Ninh, cười nhạo nói: "Năm đó, Hồn Vô Ngân lưu lạc ở Thái Thượng tiên vực, đã ở trong vùng biển Thái Ất mấy trăm năm, có tình cảm vô cùng tốt với hai người Kế Bạch Phàm, Vương Dã".
"Sau đó Hồn Vô Ngân được Cố Vân Kiếm tìm được, trở về Thần Môn ở Thái Thần tiên vực".
"Về sau ta nghe nói Hồn Vũ Thiên Tôn của Thần Môn mất tích, Thần Môn bị diệt, ta liền biết Hồn Vũ Thiên Tôn chắc chắn sẽ trở về".
Vương Dã lập tức quát: "Làm sao ngươi biết?"
Sao Vương Tiêu có thể khẳng định Hồn Vô Ngân đại ca nhất định sẽ trở về?
Vương Tiêu nhìn về phía Vương Dã, cũng khẽ cười nói: “Bởi vì ngươi đó, đệ đệ ngốc của ta!”
Hả?
Ta?
“Khi đó ta liền biết Hồn Vũ Thiên Tôn nhất định sẽ không chết!”
“Cho đến bây giờ, Tần Ninh xuất hiện, ngươi và Kế Bạch Phàm lại tỏ ra vui mừng giống như nhìn thấy người thân”.