Nghe Tần Ninh nói thế, Thiên Linh Hinh không nhịn được cười khúc khích: "Ngươi thú vị thật đấy, hình như người trong thiên hạ này đều không lọt được vào mắt xanh của ngươi".
"Vốn dĩ..."
Ngồi tán gẫu đôi ba câu với thiếu nữ, tâm trạng của Tần Ninh trở nên thoải mái đôi chút.
"Vậy trong mắt ngươi, Thánh nữ Thiên Đạo là người như thế nào?"
Tần Ninh thong dong nói: "Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, bàn về giảng giải thuật tu đạo, có lẽ cô ta rất mạnh, sau vài năm nữa, có khi cô ta sẽ trở thành người giảng thuật tu đạo xuất sắc nhất vùng đất Cửu U".
"Nhưng nếu bàn về thực lực, ta đoán trăm năm sau, sáu vị đệ tử hàng đầu của lục đại tông môn kia rồi sẽ có ngày vượt qua cô ta!"
"Vì vậy, trong mắt ta, cô ta còn chưa bằng hai tỳ nữ của ta nữa là".
"Không thể nào!"
Thiên Linh Hinh giật mình kêu lên: "Ta... Thiên phú của Thánh nữ Thiên Đạo rất lợi hại mà".
"Nếu cứ tiếp diễn chiều hướng này, cứ mãi được tán dương, ca tụng như vậy, cô ta sẽ chuyên tâm nghiên cứu linh quyết trong thiên hạ, ra sức tìm tòi học hỏi, còn tu vi của mình lại không nghiên cứu ra".