“Tiểu huynh đệ, nhìn bộ dáng mặt chau mày ủ của ngươi kìa, chúng ta có làm gì ngươi đâu?”, Kiếm Tiểu Minh không khỏi nói.
“Ầy... Hội giao lưu lần này lớn vô cùng, thánh nữ Thiên Đạo của Thiên Đạo lâu chúng ta sắc đẹp tuyệt trần, thiên phú mạnh mẽ, giờ đã là cảnh giới Thiên Võ, thanh niên tuấn kiệt của bảy tông môn lớn, bao gồm một vài đệ tử ưu tú của tông môn hạng ba đều ầm ầm muốn tới”.
“Ta muốn dựa vào chút làm quen ở cổng thành, gặp mấy thiên chi kiêu tử của bảy tông môn lớn để kiếm chút khen thưởng, ai ngờ lại gặp phải Thanh Vân tông các ngươi, ta vui sao được?”
Nghe vậy, Kiếm Tiểu Minh liền tỏ vẻ không vui.
Đây là cái loại khinh thường người khác, khinh thường Thanh Vân tông đây mà.
“Này, đây là một trăm linh thạch, cầm lấy mà dùng, Thanh Vân Tông chúng ta giờ không thiếu linh thạch đâu”, Kiếm Tiểu Minh hào phóng nói.
“Thôi thôi!”
Triệu Tiểu Nhạc đẩy tay, đồng cảm nói: “Thanh Vân tông các ngươi cũng không dễ dàng gì, sắp giải tán đến nơi rồi, ta đòi của các ngươi thì lòng cũng thấy ái ngại, lát nữa đưa các ngươi đến tửu lầu, ta nhanh chóng quay về, tranh thủ va chạm với tông môn tốt!”