Hơn nữa, đám người Kính Phi Tiên, Thiên Võ Khuê trước mặt không chỉ ngưng tụ ra một thể văn đơn giản như vậy.
Hơn nữa, trong tay mấy người này còn nắm giữ thánh khí truyền thừa của các phương thánh cảnh, sức mạnh đã được củng cố hơn.
Tần Ninh nhìn đến mấy người, phá lên cười.
“Chẳng trách từ lúc bắt đầu đến hiện tại đều không nhìn thấy mấy người các ngươi, ta nghĩ cũng phải, thánh cảnh truyền thừa, sao có thể không có mấy lão cổ hủ ngồi trấn giữ chứ”.
Tần Ninh cười nói: “Hóa ra là đi lấy thánh khí của năm phương các ngươi, chắc hẳn để lấy thánh khí đã phải trả một cái giá không nhỏ?”
Những lời này vừa nói ra, sắc mặt của rất nhiều lão tổ liền thay đổi.
Tần Ninh nói không sai.
Bọn họ vốn có hơn năm mươi Thánh Hoàng.
Mà hiện tại chỉ còn lại có hơn hai mươi người, tổn thất hơn một nửa, chính là bởi vì lấy thánh khí.
Nhưng dù vậy, cũng phải lấy thánh khí!
Những thánh khí mạnh mẽ này cũng có liên quan mật thiết đến thánh quyết của năm phương truyền thừa bọn họ.