Hai Thiên Nhân ngũ bộ đồng thời phóng ra đao khí thật lớn, nghiền ép tất cả.
Keng…Chỉ là, một bóng người ngăn cản ở trước mặt hai người.
“Nguỵ Việt, ngươi muốn làm gì?”
Diệp Vấn Thương quát lớn: “Người Diệp gia chúng ta bị giết, ngươi đang ngăn cản ta báo thù?”
Nguỵ Việt nghe được những lời này liền lạnh nhạt nói: “Người này, ngươi không thể đụng vào!”
Lời này vừa nói ra, hai người họ đều giận dữ.
Nguỵ Việt chính là Thiên Nhân thất bộ.
Chưa đến Vương Giả, nhưng Thiên Nhân thất bộ cũng vô cùng mạnh.
“Giang Vân Long, ngươi còn đang do dự cái gì?
Lý Trường Phong bị giết, hai nhà chúng ta sao có thể giữ gìn được uy nghiêm của mình!”
Diệp Vấn Thương giận dữ hét lớn.
“Đến đây!”
Thiên Bảo lâu, tứ đại phó lâu chủ.
Thiên long bay lượn trong mây Giang Vân Long! Thiên Nhân lục bộ! Giang Vân Long chính là kẻ cuồng chiến đấu, trong Thiên Bảo lâu, ông ta không phải chủ ti đan dược, mà là chủ ti chiến đấu.
“Giao Long Huyết Bạo!”
Dường như là trong nháy mắt, Giang Vân Long đã thi triển ra tuyệt chiêu của bản thân.
Giờ phút này, ba bóng người trực tiếp đánh về phía Nguỵ Việt! Đất trời rung chuyển, núi lở băng tan.
Hơn mười vị Thiên Nhân Thiên Ngoại Tiên không thể không tạo kết giới, bảo vệ ngoại sơn phía sau bọn họ.
Lúc này, tam đại Thiên Nhân cùng phối hợp đánh Nguỵ Việt, trong khoảng thời gian ngắn đã cuốn lấy Nguỵ Việt.
Tuy rằng Nguỵ Việt là Thiên Nhân thất bộ, nhưng ông ta mạnh về lĩnh vực đan thuận chứ không phải là lĩnh vực chiến đấu.
Giao Long Huyết Bạo của Giang Vân Long có uy lực vô cùng khủng khiếp.
Mà hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn lại tu luyện Thiên Đao quyết và Địa Đao quyết, vốn là một thể.
Trên thực tế, Diệp Khai Nguyên tu luyện Nhân Đao quyết, phù hợp với hai người kia.
Ba người là một thể, có khả năng khiêu chiến với Thiên Nhân thất bộ.
Nhưng hiện tại Diệp Khai Nguyên đã chết.
Chỉ là hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn, lại thêm Giang Vân Long, cũng đủ sức ngăn cản Nguỵ Việt.
Lúc này, khí tức của Giang Vân Long bùng nổ, ông ta quát lớn: “Ảnh Tiên, Trận Tiên, các ngươi còn do dự cái gì nữa?”
Giờ phút này, ba người họ đã cuốn lấy Nguỵ Việt.
Đây chính là cơ hội để giết chết Tần Ninh!
“Kẻ mà dẫn theo Nguỵ Việt, sỉ nhục Thiên Ngoại Tiên các ngươi mà các ngươi vẫn thờ ơ đúng đó?”
“Kiếm Tiên, Đao Tiên, Thương Tiên, ba người các ngươi đâu?
Chừng nào ba người bọn họ ra mặt, kẻ này chắc chắn phải chết, khi nào mà một tên hậu bối cảnh giới Quy Nhất cửu mạch lại có thể đứng trước cửa Thiên Ngoại Tiên làm loạn?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Ảnh Tiên và Trận Tiên đều thay đổi.
Ảnh Tiên nuốt xuống một viên đan dược, máu ở cánh tay trái đã ngừng chảy, ông ta nói: “Không cần để ý đến ta, giết tên kia đi!”
“Được!”
Trận Tiên gật đầu đồng ý.
Tần Ninh nhìn về phía người vừa tới, hắn mỉm cười đứng dậy.
“Trận Tiên Xa Vân Ích, không biết là so với Trận Vương, trận thuật của ông thế nào?”
“Tại hạ bất tài, trình độ còn kém xa Thánh Trận Vương, càng miễn bàn đến việc so sánh với Trận Vương!”
Xa Vân Ích lạnh lùng nói: “Nhưng mà hôm nay, Tần công tử tự tiện xông vào sơn môn của ta, phế đi một tay của Ảnh Tiên, thật sự là đã làm tổn hại đến uy nghiêm của Thiên Ngoại Tiên chúng ta, vẫn mong Tần công tử có thể đưa tay ra chịu trói”.
“Ngươi nói chuyện còn thẳng thắn hơn cả tên Ảnh Tiên kia, nếu là như thế, ta lại càng không thể giết ngươi!”
“Ngươi đi đi, đi gọi Tiên Vũ Sinh, hoặc là Tiên Hạo, Tiên Hàm đến đây”.
Nghe được những lời này, trong lòng những người vây xem mắng to! Tần Ninh quá ngông cuồng! Đối mặt với Trận Tiên mà dám là ra vẻ ta đây tha chết cho ngươi.
Người này, cho dù có chết cũng không biết bản thân đã chết như thế nào! Xa Vân Ích cười nói: “Nếu như sự việc này làm phiền tới mấy vị đại nhân kia, vậy thì ta đây trở thành kẻ vô dụng rồi, chết thì có làm sao?”
“Xem ra ngươi không tin!”
Dứt lời, Tần Ninh bước lên phía trước, hắn bước đi giữa không trung như là đang giẫm trên mặt đất bằng phẳng.
“Nếu đã như thế thì ta sẽ đấu với ngươi một trận, dung hợp trận pháp, nếu như ngươi thua, thì ngươi phải lập tức đi tìm Tiên Vũ Sinh, hoặc là Tiên Hạo, Tiên Hàm…Tiên Hàm cũng được”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Nếu như ngươi thua, ngươi phải đi tìm Tiên Vũ Sinh, Tiên Hạo tới gặp ta, nếu không, ta thật sự sẽ tàn sát cả ngọn núi này!”
Xa Vân Ích nghe được những lời này trong lòng liền phát lạnh.