"Ngươi hủy diệt nổi không?"
Tần Ninh nói xong, cong ngón búng ra.
Thân thể Cửu Anh hóa thành độ cao trăm trượng, trực tiếp trùng kích mà ra.
Sóng lửa, kiếm băng, ánh lôi, sấm sét lúc này toàn bộ giết ra.
Hơn vạn đại quân đối mặt với một cường giả cảnh giới Quy Nhất nhị mạch giờ phút này chật vật phòng ngự, nhưng cũng không phòng ngự nổi.
Thấy cảnh này, cung chủ Đoạt Mệnh cung tái mặt.
Ông ta không biết đến sự tồn tại của Cửu Anh.
Giờ phút này, Cửu Anh bộc phát ra khí thế kinh người.
"Tần Sơn, hóa ra ngươi chỉ biết dựa vào đệ đệ của ngươi thôi hả!"
Lý Mệnh Vũ cười lạnh nói: "Cuối cùng vẫn là loại vô dụng".
Soạt...
Một ánh sáng chợt lóe lên.
Cốc Tân Nguyệt đứng yên nhìn Lý Mệnh Vũ.
"Ngươi nói thêm một câu nào nữa, ta cũng không ngại lấy luôn mạng của ngươi đâu".
Tiếng máu tí tách rơi, gương mặt của Lý Mệnh Vũ xuất hiện một vết xước.
Giờ khắc này, Tần Sơn cùng Ôn Như Ngọc đều kinh ngạc nhìn Cốc Tân Nguyệt.
Mấy ngày nay cô gái này chỉ ở bên cạnh Tần Ninh, không để lộ thực lực, nhưng với trình độ này thì ít nhất cũng phải là cảnh giới Vạn Nguyên.
Tần Sơn càng thêm tò mò trong lòng.
Tam đệ những năm qua đã trải qua những gì?
Cốc Tân Nguyệt mỉm cười một nụ cười khuynh quốc khuynh thành, thản nhiên nói: "Ta đây không tính là gì, hắn thì suýt nữa... giết một vị Vương Giả đấy!"