Phong Thần Châu

Chương 2627




 “Nàng không tin?”  

 

“Ta tin!”, Cốc Tân Nguyệt kiên định nói: “Chàng nói gì ta đều tin!”  

 

“Dù sao lúc này nàng biết nhiều cũng không tiện”.  

 

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Ta vốn dĩ mang họ Mục, tên là Mục Ninh!”  

 

“Sở dĩ đổi họ cũng là chuyện bất đắc dĩ”.  

 

“Thực tế, đến cấp độ thực lực của ta thì không ai có thể làm tổn thương ta, chỉ là đáng tiếc, vào thời khắc ta gần công thành viên mãn thì lại bị người chặn giết, dẫn đến thất bại”.  

 

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Tôi luyện của chín đời chín kiếp hóa thành hư không”.  

 

“Không thể không mở ra đời thứ mười!”  

 

Chín đời chín kiếp?  

 

Trong lúc nhất thời, Cốc Tân Nguyệt chỉ cảm thấy ngơ ngác không ngớt.  

 

Cửu U Đại Đế!  

 

Chỉ là một đời của Tần Ninh?  

 

Nhìn cảm xúc của Cốc Tân Nguyệt, Tần Ninh lại nói: “Sở dĩ nói cho nàng là để cho nàng chuẩn bị tâm lý”.  

 

“Thế nhưng hãy nhớ kỹ, không thể kể ra ngoài, nếu không sẽ là mối họa ngập trời”.  

 

“Người có thể ám toán ta chưa đếm đủ một bàn tay đâu, nếu tính cả toàn bộ Thương Mang Vân Giới”.  

 

“Hơn nữa ta biết mấy kẻ này căn bản sẽ không làm như thế”.  

 

“Cho nên ta cũng không biết kẻ địch mà mình gặp phải là ai, loại như vậy mới phiền toái nhất”.  

 

Tần Ninh nói đến đây cũng là có chút đau đầu.  

 

Đến cùng là ai?  

 

Đời thứ chín gần công thành viên mãn, hắn chỉ cần dung hợp chín kiếp là được quay về Thương Mang Vân Giới, trở lại như hắn đã từng.  

 

Nhưng có người xuất thủ ngăn cản.  

 

Đến cùng là ai?  

 

Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài sao?  

 

Lẽ nào Ma tộc thế giới bên ngoài đã thẩm thấu đến Thương Mang Vân Giới?  

 

Tất cả những chuyện này, hiện tại Tần Ninh đều không biết.  

 

Cốc Tân Nguyệt lúc này tựa sát vào người Tần Ninh.  

 

Tần Ninh chịu nói ra những chuyện này chính là tin tưởng nàng.  

 

Sự tin tưởng này chứng minh Tần Ninh đã mở lòng hơn với nàng.  

 

Cốc Tân Nguyệt hiểu.  

 

Lấy sự từng trải cùng kiến thức của Tần Ninh, hắn đồng ý mở rộng cửa lòng với nàng thì chính là để nàng trong lòng.  

 


Tần Ninh cười nói: “Ta vốn là độ kiếp, chín đời chín kiếp chín vạn năm với ta cũng chỉ như muối bỏ biển thôi!”  

 

“Phụ nữ xinh đẹp, ta nhìn thấy không ít!”  

Tần Ninh vuốt má Cốc Tân Nguyệt, cười nói: “Thứ nàng hấp dẫn ta cũng không phải là gương mặt xinh đẹp”.