Phong Thần Châu

Chương 2484




Trong đại sảnh xuất hiện một cái bóng mờ.  

 

“Tham kiến trưởng tộc!”  

 

“Tham kiến trưởng tộc!”  

 

Trong lúc nhất thời, tám vị tế tự đều khom mình hành lễ.  

 

Người này chính là trưởng tộc của Luyện Ngục Ma - Luyện Thiên!  

 

“Người này tên gọi Tần Ninh, tới từ Cửu U đại lục, không có tin gì hay ho về hắn lắm đâu”.  

 

Luyện Thiên trưởng tộc từ từ nói: “Ta đã báo cho Thiên Đế các, người này nhất định phải chết”.  

 

Mấy đại tế ti lúc này đều ngậm miệng không nói.  

 

“Ta cũng biết các ngươi đang suy nghĩ gì!”  

 

Luyện Thiên lần nữa nói: “Thế nhưng, chính như Ma Sinh An đã nói, đi qua thông đạo để đến đại lục Vạn Thiên đã không phải chuyện dễ dàng, các chủ thượng cũng phải hao tổn rất nhiều”.  

 

“Sở dĩ không trực tiếp lên mặt đất cũng là bởi vì, nhân loại tuy ích kỷ, nhưng khi rơi vào tuyệt cảnh thì bọn chúng sẽ mạnh mẽ phản kháng”.  

 

“Đến lúc đó, tử thương thảm trọng chỉ là chuyện nhỏ, không làm được nhiệm vụ của các chủ thượng mới là chuyện lớn!”  


 

“Ở dưới thế giới lòng đất giúp cho chúng ta kéo dài thời gian”.  

 

“Đồng thời, Thiên Đế các cùng chúng ta nội ứng ngoại hợp để tan rã các thế lực ở đại lục Vạn Thiên mới là chủ yếu nhất!”  

 

Diên Lệ tế tự rầu rĩ nói: “Nói như vậy, chúng ta còn phải tiếp tục hao tổn nữa sao?”  

 

“Ừ!”  

 

“Nhưng đám người Thiên Đế các kia... hoàn toàn là phế vật, ba lần bảy lượt thất thủ...”  

 

Trưởng tộc Luyện Thiên lần nữa nói: “Việc này cũng không thể trách bọn họ”.  

 

“Thương Lan do Thanh Ninh các hùng cứ, các chủ Thanh Ninh các cản trở Thiên Đế các”.  

 

“Không chỉ là Thương Lan mà đất Nam Tiên, núi Tuyết Thiên, sa mạc phía Tây, vùng đất phía Đông, những sự tồn tại truyền thừa cổ xưa đó đều đã biết sự xuất hiện của chúng ta”.  

 

“Bốn tộc khác hiện tại cũng không dễ dàng phá vỡ được thông đạo”.  

 

Luyện Thiên từ từ nói: “Việc này cần kế hoạch lâu dài!”  

 

Mấy vị tế tự nghe đến lời này, chỉ có thể gật đầu.  

 

Trưởng tộc Luyện Thiên thở dài nói: “Thực ra chín vạn năm trước là thời cơ tốt nhất, đáng tiếc...”  

 

“Đáng tiếc cái gì?”  

 

Mấy vị tế tự không hiểu.  

 


“Có người gọi hắn là U Vương, có người gọi là U Hoàng, cũng có người gọi hắn là Cửu U Đại Đế”.  

 

“Bởi vì có hắn xuất hiện khiến cho kế hoạch của chúng t không thể không gác lại!”  

“Thực tế, hiện tại ta cũng không dám chắc người này còn sống hay không”.