Phong Thần Châu

Chương 2262




 Sáu loại võ kỹ này coi trọng cái gì?  

 

Đó chính là rèn luyện cơ thể!  

 

Là tôi luyện linh khí thuộc tính!  

 

Sở dĩ hắn đưa ra lựa chọn như vậy chính là vì Cửu Linh Tinh Thần quyết!  

 

Cửu linh, mà giờ đã tập hợp được lục linh!  

 

Tần Ninh bay lên, đứng ở độ cao trăm mét.  

 

Xung quanh người hắn là sáu trụ linh khí với sáu màu sắc khác nhau.  

 

Dương Hạo Thiên thấy thế, ánh mắt khẽ lay động.  

 

Kẻ này, không hề tầm thường!  

 

Chẳng qua, tài giỏi thì sao chứ?  

 

Suy cho cùng, cũng chỉ là Niết Bàn tầng hai mà thôi!  

 

"Đại Dương Thiên Chưởng!"  

 

Dương Hạo Thiên giáng một chưởng từ trên trời xuống.  

 

Một chưởng to lớn, tràn đầy linh khí.  

 

Đây chính là sự hùng mạnh của linh cảnh Niết Bàn.  

 

Linh khí mạnh mẽ, liên tục sinh ra, hơn nữa còn có uy lực vượt trội.  

 

Điểm này là điểm mà cảnh giới Tam Vị và huyền cảnh Tạo Hóa không thể sánh được.  

 

Chưởng vừa hạ xuống, đã đè ép lên người Tần Ninh.  

 

"Chỉ là cảnh giới Niết Bàn nhỏ bé mà cũng dám xưng vương xưng bá sao?"  

 

Lúc này, Tần Ninh mỉm cười chế nhạo.  

 

Oong...  

 

Trong chớp mắt, sáu cột sáng cao hàng trăm mét vây quanh cơ thể Tần Ninh chợt lóe sáng, tập hợp thành một cây cung Tinh Thần.  

 

"Mẹ ơi..."  

 

Đạo Thiên Hành thấy thế, sắc mặt thay đổi đột ngột.  

 

"Cửu Linh Tinh Thần Quyết, chạy nhanh..."  

 

Hai chân Đạo Thiên Hành mềm nhũn, lập tức chạy ra xa.  

 

Cửu Linh Tinh Thần Quyết!  

 

Năm đó U Vương cũng từng thi triển nó.  

 

Chỉ với một mũi tên đã bắn một vị cảnh giới Vương Giả nổ tung.  

 

Đạo Thiên Hành đã từng nhìn thấy mũi tên đó.  

 

Kể từ đó, mỗi lần nhìn thấy U Vương, hắn ta đều run rẩy.  

 

Một mũi tên bắn chết một vị cảnh giới Vương Giả.  

 

Việc mà cho dù những người ở cảnh giới Vương Giả thành danh đã lâu ở hàng nghìn đại lục cũng không làm được.  

 

Nhưng mà U Vương năm ấy đã làm được.  

 

Tiếc rằng việc này rất ít người biết đến.  

 

Nếu không, U Vương năm đó đã sớm được hàng vạn hàng nghìn đại lục tôn xưng là U Hoàng rồi!