Phong Thần Châu

Chương 1729




 Lúc này khắp bốn phía tất cả mọi người đều ngây ra.  

 

Đây là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ sao?  

 

Rồng băng đó từ đâu mà ra.  

 

Hư ảnh thần hoàng khổng lồ đó lại là cái gì?  

 

Cảnh này cả đời khó có thể nhìn thấy một lần.  

 

“Chém!”  

 

Ầm ầm ầm…  

 

Ba người cảnh giới Nhân Vị hậu kỳ lúc này cả cơ thể nổ tung.  

 

Cho dù là cảnh giới Địa Vị đánh đến dưới chân Tần Ninh trên long cốt, căn bản cũng không làm nên chuyện gì.  

 

Không bao lâu, hơn một trăm người chết trong tay Tần Ninh, đã là gần ba trăm người.  

 

Ngay chính lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân mình đã xuất hiện ảo giác.  

 

Sức mạnh của Tần Ninh.  

 

Đã đi ngược lại tất cả!  

 

“Đáng chết!”  

 

Phía dưới, Thần nhị gia nhìn thấy cảnh này, đau lòng đến nhỏ máu.  

 

Những người này đều là nòng cốt của Thần gia bọn họ.  

 

Chết một người, vậy thì Thần gia phải tiêu tốn nhiều sức lực đi bồi dưỡng.  

 

“Tiểu tử, lo cho người khác không bằng lo cho ngươi!”  

 

Thạch Cảm Đương cười hi hi nói.  

 

“Phủ Việt Thần trảm!”  

 

Thạch Cảm Đương một búa chém xuống, trường việt trong tay lúc này tiếp nối.  

 

Ầm ầm…  

 

Tiếng kêu vang lên, Thần Phong nhất thời cảm thấy hai cánh tay tê dại.  

 

 

Nhưng chưa xong!  

 

Lúc này Thạch Cảm Đương lại một lần nữa chém lên.  

 

Phủ Việt Thần trảm.  

 

Một chém tiếp một chém, một lực mạnh hơn lực kia.  

 

Thạch Cảm Đương đang ở thế tấn công.  

 

Búa rìu luân phiên không ngừng, khí thế tấn công đạt đến đỉnh điểm, có thể bổ vào người ông ta.  

 

Thần Phong là cảnh giới Thiên Vị bất giả.  

 

Nhưng chỉ là bước vào cảnh giới Thiên Vị, cảnh giới cũng không hề ổn định.  

 


Cảnh giới Địa Vị hậu kỳ và cảnh giới Thiên Vị lẽ nào không chênh lệch sao?  

 

Nhất thời Thần Phong thậm chí đã sinh ra suy nghĩ hoang đường.  

Ông ta không thể không nghĩ như vậy.