Phong Thần Châu

Chương 1722




Đội đón dâu trước khi lên đường trùng trùng điệp điệp hơn ngàn người, thanh thế cực lớn.  

 

Nhưng bây giờ hình như đã ít đi rất nhiều.  

 

Thần Phong lúc này nhìn về phía không trung, ánh mắt trở nên cẩn trọng.  

 

Mà ở phía dưới, khách mời ngoại viện vẫn đang reo hò ăn mừng.  

 

Trong nội viện, rất nhiều đệ tử của Thần gia cũng phát hiện ra chỗ không thích hợp.  

 

Ít người!  

 

“Phô trương thật lớn, tông chủ Tần Ninh của Thanh Vân tông ở Cửu U đại lục đến chúc mừng!”  

 

Trên không trung, phía đội đón dâu lúc này đột nhiên vang lên một tiếng quát to.  

 

Tần Ninh sải bước đi ra, nhìn xuống dưới mỉm cười.  

 

Lời này khiến lông mày Thần Phong nhăn lại.  

 

Xảy ra chuyện lớn rồi!  

 

Người bên ngoài không biết nhưng ông ta thì biết rõ.  

 

Lần này sở dĩ tam đệ Thần Thước đi cùng một là để hộ tống, hai chính là để thành lập Cửu U minh.  

 

Mà Thanh Vân tông chính là một trong số đó.  

 

Nhưng bây giờ, tông chủ của Thanh Vân tông lại đích thân đến đây.  

 

“Thanh Vân tông?”  

 

Môn chủ Cốt Đình của Vạn Cốt môn quát lên: “Hôm nay là đại hôn của cháu đích tôn của Thần gia, đâu có mời người của Thanh Vân tông các ngươi đến đâu?”  

 

“Không mời mà đến, lại còn xem các ngươi...”  

 

Bộp...  

 

Cốt Đình còn chưa nói hết câu, lúc này đột nhiên có một tiếng bộp vang lên.  

 

Thân ảnh của Thạch Cảm Đương loé lên, bổ một rìu xuống.  


 

Nhưng Cốt Đình là cảnh giới Địa Vị hậu kỳ, sao có thể bị Thạch Cảm Đương một bổ giết chết dễ như trở bàn tay thế được, thân ảnh tách ra, khí tức ngập tràn.  

 

Sắc mặt của Cốt Đình trắng nhợt.  

 

Nguy hiểm thật!  

 

Vừa nãy mà chậm nữa bước thì ông ta đã xong đời rồi!  

 

“Sư tôn ta nói chuyện đến lượt ngươi được xen vào à?”  

 

Thạch Cảm Đương nhếch miệng nở nụ cười.  

 

Một màn này khiến mọi người biến sắc.  

 

Hôm nay là ngày đại hôn của Thần Nam Vân của Thần gia.  

 

Tất cả các thế lực tông môn lớn ở đại lục Trung Thần đều đến đây.  

 

Ai dám gây sự chứ?  

 

Thằng ranh này vừa xuất hiện, không nói nhiều liền trực tiếp ra tay.  

 

Bị một thiếu niên sỉ nhục như vậy sao có thể nuốt trôi được cục tức này.  

 

“Thứ không biết điều”.