Cảnh tượng kỳ lạ tiếp tục xảy ra thêm một lần.
Thanh kiếm dài kia rõ ràng là đã đâm xuyên qua Tần Ninh dưới sự chứng kiến của mọi người, nhưng thân thể Tần Ninh lúc này như là hư vô, cứ thế xuyên thẳng qua.
Không để lại bất kỳ vết sẹo hay vết thương nào.
Đừng nói là đổ máu, đến quần áo của Tần Ninh còn chẳng bị đốt cháy chút nào.
Đây thật sự quá kỳ lạ!
Lần này, không chỉ có Viêm Nhập Vũ mà Mộ Thiên Ca và Từ Trạch Bình cũng nhìn ra vấn đề.
Vấn đề không phải ở đòn tấn công của Viêm Nhập Vũ, mà là ở Tần Ninh.
Tần Ninh có thể không nhìn thấy công kích của Viêm Nhập Vũ!
Làm sao có thể?
Không lẽ trên người Tần Ninh có bí bảo gì?
Nhất định là như thế, nếu không, cảnh giới Thông Thiên nhất bộ như Tần Ninh sao có thể xuyên qua được công kích của Viêm Nhập Vũ mà không bị thương chứ.
Hiểu được điều này, mấy người cũng coi như biết thêm được chút ít.
“Kẻ này không tầm thường, nhất định có linh khí ngăn cách công kích của ngươi, có thể là linh khí gần đạt huyền khí đấy!”