Phong Thần Châu

Chương 1225




 Sát ý trong lòng Tần Ninh bây giờ càng sâu.  

 

Nhất hồn kia của Tần Kinh Mặc bị Thiên Đế Các phá hủy, đến bây giờ Thiên Đế Các lại ra tay với Lăng Tiểu Phi.  

 

Thiên Đế Các dường như rõ như lòng bàn tay về hắn.  

 

Nhưng cho dù hắn đã từng là thiếu minh chủ Cửu Thiên Vân Minh hay là khi trải qua chín đời chín kiếp, Tần Ninh chưa từng nghe qua sự tồn tại của thế lực này.  

 

“Thiên Đế…”  

 

Tần Ninh nhíu mày.  

 

Hai chuyện này kết hợp lại, hắn không khỏi nghĩ nhiều, mấy tên đó rõ ràng đang nhắm vào hắn, thậm chí có thể biết nạn chín đời chín kiếp của Tần Ninh hắn.  

 

“Ta nói thì phải giữ lời!”  

 

Bàn tay Tần Ninh lúc này siết chặt.  

 

Một tiếng bịch vang lên, thân thể đó của Dương Minh Hoàng mất đi cơ hội sống.  

 

Trên không trung, vô số cảnh giới Hóa Thần lúc này lần lượt mất mạng.  

 

Toàn bộ dãy núi Thanh Vân, ngoài mưa lớn đầy trời và tiếng sấm sét cuồn cuộn ra thì yên tĩnh đến đáng sợ!  


 

 

 

Tần Ninh đã giết tất cả vô địch cảnh giới Hóa Thần của Đại Nhật Thần Giáo và Thánh Vương Phủ.  

 

Chuyện này nếu không tận mắt chứng kiến thì không ai dám tin.  

 

Nhưng hôm nay cho dù là mắt thấy hết tất cả, bọn họ vẫn cảm thấy giống như một giấc mơ.  

 

Danh xưng sát thần tóc bạc có lẽ sẽ vang vọng khắp Cửu U Đại Lục!  

 

Tần Ninh tuổi còn chưa đến hai mươi, không ai có thể ngờ thực lực hùng mạnh như vậy.  

 

Cho dù là đám người ngày trước Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh hay Ngũ đại trưởng lão, Thiên Đạo Nhất bây giờ, Tần Ninh trong ấn tượng của bọn họ phần nhiều dựa vào thực lực hùng mạnh khó lường của lão Vệ để quét sạch mọi thứ.  

 

Nhưng hôm nay Tần Ninh đã cho bọn họ thấy một bài học.  

 

Bản thân Tần Ninh hắn rất mạnh, mạnh đến mức không theo lẽ tự nhiên, mạnh đến kinh khiếp đáng sợ!  

 

Bắt đầu từ hôm nay, trên toàn bộ Cửu U đại lục, thế nào cũng sẽ gây nên làn sóng kinh thiên động địa.  

 

Toàn bộ cao thủ hàng đầu cảnh giới Hóa Thần của Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo đều đã mất mạng, hai đại tông môn đứng đầu này có thể cứ như vậy mà kết thúc…  

 

Tần Ninh đứng im lặng giữa không trung, hồi lâu không nói!  

 

“Truyền lệnh của ta, đệ tử Thanh Vân tông trông coi sơn môn thật chặt, đợi trước khi ta quay về, không được rời đi!”  

 

Tần Ninh vừa phất tay, cơ thể hạ xuống.  

 


Tần Ninh nhìn lão rùa, chậm rãi nói.  

 

“Công tử muốn đi đâu?”  

“Viêm gia!”