*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tộc trưởng Lệ gia và tộc trưởng Khánh gia nhìn thấy hai người bên trong đại sảnh, nhất thời nhiệt tình chào hỏi.
Bên trong đại sảnh bốn thân ảnh bất ngờ tụ họp chính là hậu nhân của Tứ Đại Vương.
Tộc trưởng Lệ gia Lệ Thông lúc này thở dài nói: “Năm đó tiên tổ Tam Hoàng Thất Vương của chúng ta phong thái cao ngút trời như thế nào? Đáng tiếc đến bây giờ hậu nhân của Tam Vương là Sở Vương, Địch Vương và Hạng Vương lại trở về bên ngoài Cửu U Đại Lục, thành lập Tam đại cương quốc, nhìn thì huy hoàng xán lạn, nhưng lại nhỏ bé yếu ớt đến đáng thương”.
“Hậu nhân Thanh Hoàng và Cốt Hoàng cũng không hề qua lại với chúng ta, vậy mới có thể để một tên tiểu tử không rõ nguồn gốc ức hiếp như vậy!”
Tộc trưởng Khánh gia Khánh Đông Hải cũng thở dài không ngớt, nói: “Đến bây giờ ngay cả mấy cổ quốc kia cũng dám ức hiếp chúng ta, vào thời đại Minh Uyên cương vương, mấy cổ quốc kia không phải đều rụt cổ làm người sao?”
Tộc trưởng Mộ gia Mộ Thiên Ca và tộc trưởng Từ gia Từ Trạch Bình lúc này cũng đều lắc đầu cảm thán.
“Có gì mà oán trách chứ?”
Một giọng nói nặng nề từ từ vang lên, đằng sau đại sảnh một thân ảnh bước từng bước chân mạnh mẽ đi ra.
Người tới mặc áo dài màu đỏ rực, chân đi giày đỏ, dáng đi như gió, hai gò má người này cương nghị, đôi mắt sáng ngời có thần, giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
“Viêm gia chủ!”
Bốn vị gia chủ lúc này đều đứng dậy, cung kính đứng thẳng.
Người này chính là hậu nhân của Viêm Hoàng, gia chủ Viêm gia hiện giờ, Viêm Nhập Vũ!
Viêm Nhập Vũ nắm trong tay Viêm gia một trăm năm, Viêm gia thân là hậu nhân Viêm Hoàng một trong Tam Hoàng, đến bây giờ trên vùng đất Cửu U Đại Lục danh tiếng lẫy lừng, không ai dám chọc ghẹo.
Cho dù là thế gia cổ hay cổ quốc đối đãi với Viêm Nhập Vũ cũng rất khách sáo.
Ở vùng Cửu U Đại Lục muốn nhận được tôn trọng, vậy thì cần phải có thực lực hùng mạnh.
Viêm Nhập Vũ là nhân vật có tư cách và thực lực này.
Cảnh giới Hóa Thần bát chuyển, ở trên toàn bộ vùng Cửu Đại Lục, nhân vật lợi hại hơn cũng không có mấy người.
Cho dù là trong thế gia truyền thừa hay cổ quốc cũng không thể hơn.
Bốn vị gia chủ bây giờ chẳng qua cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, so với Viêm Nhập Vũ thì thua kém hơn nhiều.
Viêm Nhập Vũ nhìn mấy người, từ từ nói: “Năm đó Viêm gia của bọn ta dẫn theo Mộ gia, Khánh gia, Lệ gia, Từ gia các ông, Ngũ đại gia tộc chúng ta đến chia cắt cương quốc Bắc Minh”.
“Ba người Sở Vương, Hạng Vương và Địch Vương già nên bảo thủ mà thôi, lui ra ngoài vùng đất Cửu U, lập nên cương quốc mắc cười gì đó”.
“Thanh gia và Cốt gia năm đó cũng một lòng trung thành với cương vương Bắc Minh, cực kỳ nực cười”.
Viêm Nhập Vũ trầm giọng nói: “Nói không dễ nghe một chút thì ngũ gia chúng ta chính là lật lọng, ném cương quốc Bắc Minh hùng mạnh tới cho Thẩm Uyên, có cái gì không dễ dàng thừa nhận?”
Nghe đến đây, bốn vị gia chủ lúc này đều đỏ mặt.
“Viêm huynh!”
Khánh Đông Hải chắp tay nói: “Chuyện của Thiên Thận Cung lần này giải quyết như thế nào? Chuyện trước mắt đã qua thời gian mấy tháng, xem ra tuyệt bảo bên trong Thiên Thận Cung phần lớn đều rơi vào tay Tần Ninh của Thanh Vân tông kia, chuyện này không thể cứ bỏ qua như vậy!”
“Phải đó!”