Phong Thần Châu

Chương 1017




 “Giờ đang bắt đầu xung kích lên cảnh giới Thiên Nguyên!”  

 

“Nhanh vậy sao?”  

 

Nghe đến đó, U Động Thiên cũng cảm thấy kinh ngạc.  

 

“Được rồi, vậy thì cho Sương Nhi đi vào trong hồ U Hoa tu luyện đi!”   

 

Nghe vậy, U Hồn và U Quỷ đều hơi thay đổi sắc mặt.  

 

Hồ U Hoa là nơi thần bí nhất của U Minh Tông, chỉ có đệ tử nòng cốt của nòng cốt mới có tư cách đi vào trong đó tu hành.  

 

Cho Vân Sương Nhi vào hồ U Hoa tu luyện sao?  

 

 

 

U Hồn chắp tay nói: “Tông chủ, có sớm quá không ạ?”  

 

“Sao?”  

 

“Vân Sương Nhi đúng là có thiên phú cao, hơn nữa tu hành linh quyết không tầm thường, nhưng nếu cho vào hồ U Hoa sớm quá thì tựa hồ không công bằng với các đệ tử khác!”  

 

U Hồn tiếp tục nói: “Hơn nữa Vân Sương Nhi có quan hệ sâu sắc với Tần Ninh, một khi Tần Ninh có mưu đồ gì...”  

 

“Mưu đồ gì?”  

 

U Động Thiên hừ mũi, không nói nhiều.  

 

Nếu Tần Ninh thật sự có mưu đồ thì chỉ nguyên việc có lão tổ đời thứ ba U Phần Thiên ở đây cũng là quá đủ rồi, cần gì phải đem Vân Sương Nhi vào U Minh Tông để tính kế chứ.  

 

Nhưng U Hồn và U Quỷ không rõ chuyện này nên cũng hiểu được.  


 

“Không sao, dù thế nào thì Vân Sương Nhi cũng là đệ tử cuối cùng của U Động Thiên ta. Để con bé đi vào trong hồ U Hoa tu luyện là hợp tình hợp lý rồi. Nếu kẻ nào không phục, thì cứ vượt qua Vân Sương Nhi đi, ta cũng sẽ cho kẻ đó đi vào hồ U Hoa”.  

 

“Vâng!”  

 

U Hồn, U Quỷ hiểu được, U Động Thiên là tông chủ U Minh Tông, trước giờ nói một không nói hai.  

 

Ông ta đã quyết thì cứ chấp hành thôi.  

 

Lúc này, bên trong đại điện Thanh Vân của Thanh Vân tông.  

 

Hoàng Phủ Thanh Ngọc nhìn Thanh Vân tông to lớn có chút sức sống, cũng thầm khen trong lòng.  

 

Xem ra, vị tông chủ mới của Thanh Vân tông này cũng có chút thủ đoạn.  

 

Hoàng Phủ Thanh Ngọc nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: “Cha ta thân mang bệnh, mong Tần tông chủ có thể sớm ngày giúp cha ta chữa bệnh!”  

 

“Ồ?”  

“Thật sự không dám giấu giếm, thời gian gần đây, ngũ mạch Phong Thiên rất kỳ lạ. Mặc dù chúng ta đã dùng toàn lực tra xét nhưng vẫn chưa phát hiện ra đầu mối, e là chỉ có cha ta mới dò xét được rõ ràng”.