Long Chính Dũng không phải kẻ ngốc. Tuy hắn không biết vì sao Long Chiến Thiên lại tổ chức nghi lễ này sau đó âm thầm sai người báo tin, nhưng bên trong chắc chắn ẩn chứa âm mưu nào đó. Bất quá, Long Chính Dũng cũng không vạch trần mọi chuyện, lỡ như để Long Chiến Thiên ghi hận sẽ rất phiền phức.
Ngẩn đầu nhìn Long Chiến Thiên đang đứng trên cao, Long Chính Dũng dùng linh lực nói to:
- Long Chiến Thiên tộc trưởng, ta nghe nói Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc trước nay vẫn tôn sùng sức mạnh. Ta muốn cùng tên này quyết chiến một trận, người thắng cuộc sẽ trở thành phu quân của Long Tích Nguyệt.
Long Chiến Thiên giả vờ im lặng một lúc rồi nói:
- Chính Dũng, ta và cha ngươi giao tình không cạn, ngươi làm như vậy có hơi…
Long Chính Dũng phối hợp diễn xuất:
- Ngươi biết ta ưa thích Tích Nguyệt đã lâu, bằng mọi giá ta cũng không để người khác cướp nàng đi. Hơn nữa, việc này cũng phù hợp với quy tắc của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc, ngươi hẳn là không có lý do gì để phản đối.
Long Chiến Thiên thở dài:
- Được rồi, nếu ý ngươi đã quyết, ta cũng chỉ có thể theo đúng luật lệ mà làm. Long Vũ Hạo, ngươi có đồng ý với lời khiêu chiến của Long Chính Dũng hay không?
Không có tiếng đáp lại, Dương Thiên quay đầu nhìn quanh. Phải mất vài giây hắn mới nhớ ra Long Vũ Hạo là tên giả của mình liền đáp lại:
- Quyết đấu không thành vấn đề. Nhưng ta vẫn cho rằng nên tổ chức cho xong nghi lễ rồi hẳn tính đến chuyện đó.
Mọi người hơi ngây ra, Long Chính Dũng cố kiếm nén:
- Nói năng bậy bạ. Nghi lễ hoàn tất, Tích Nguyệt liền trở thành vợ của ngươi, vậy thì quyết đấu còn có ý nghĩa gì.
Dương Thiên vờ gật đầu:
- Là như vậy a.
Hắn quay lại nhìn Long Tích Nguyệt:
- Ngươi tạm thời lui xuống một chút. Đợi ta giải quyết xong tên phiền phức này, chúng ta sẽ tiếp tục.
Long Tích Nguyệt khẽ gật đầu. Nàng đối với Dương Thiên không có tình cảm, nhưng dù sao so với Long Chính Dũng bản thân vẫn luôn chán ghét thì còn tốt hơn một chút. Tuy vậy, Long Tích Nguyệt vẫn không cho là Dương Thiên sẽ thắng. Ngũ Trảo Kim Long Tộc nếu chỉ xét đơn thuần về sức mạnh mỗi cá nhân thì không thua bất kỳ nhánh nào khác của Long Tộc. Long Chính Dũng lại là biến dị Ngũ Trảo Kim Long, so với Ngũ Trảo Kim Long thông thường còn mạnh hơn một bậc. Tu vị của hắn bước vào Đại Thừa hậu kỳ đã mấy trăm năm, nói không chừng gần đây đã có đột phá, rất có thể đã bước vào Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong. Dương Thiên nhìn thế nào cũng không phải là đối thủ.
Dương Thiên đương nhiên biết không có ai nghĩ rằng hắn sẽ thắng. Hắn còn nhận ra giữa Long Chiến Thiên và Long Chính Dũng có chuyện gì đó mờ ám. Nói không chừng sự xuất hiện đúng lúc của Long Chính Dũng là do Long Chiến Thiên giở trò. Chính vì vậy khi nãy Dương Thiên mới không nhịn được trêu chọc Long Chính Dũng một chút mà thôi. Hắn đến nơi này để vui chơi, tiện thể kiếm một mỹ nhân về làm vợ, bị biến thành con cờ để người khác chơi đùa hết lần này đến lần khác dù sao cũng không dễ chịu lắm. Việc này xem như Long Chính Nghĩa xui xẻo, hiện tại Dương Thiên chưa muốn trở mặt với Long Chiến Thiên, chỉ có thể đem tên này ra để giải tỏa.
Long Tích Nguyệt rời ra xa, đám vệ binh đang bay trên bầu trời cũng trở lại nhân hình, trở về vị trí ban đầu. Đích thân Long Chiến Thiên rời khỏi vị trí của mình. Hắn dùng linh lực khởi động trận pháp bao quanh sàn đấu rồi nói to:
- Long Chính Nghĩa khiêu chiến Long Vũ Hạo. Dựa theo quy tắc của Liệt Thiên Đế Viêm Tộc, ai chiến thắng sẽ trở thành chồng của Long Tích Nguyệt. Cho dù kết quả như thế nào, không có bất kỳ kẻ nào có quyền ý kiến. Các ngươi đã hiểu chưa?
Tất cả người tại quảng trường đồng loạt nói:
- Đã rõ.
Long Chiến Thiên gật đầu:
- Rất tốt, vậy mau bắt đầu đi.
Đợi Long Chiến Thiên quay lại chỗ của hắn, Long Chính Nghĩa vẻ mặt hung ác nhìn Dương Thiên:
- Dám có ý đồ với Tích Nguyệt, ta sẽ để ngươi sống không bằng chết.
Dương Thiên tỏ vẻ khó chịu:
- Tích Nguyệt? Nàng là vợ tương lai của ta, ngươi đừng có gọi một cách thân mật như vậy được hay không.
Long Chính Nghĩa đột nhiên cười to:
- Ngươi thật sự có khiếu hài hước. Thật hi vọng lát nữa ngươi vẫn có thể nói những lời này.
Tay phải Long Chính Nghĩa đột nhiên hóa thành một cái long thủ màu vàng rực rỡ. Long thủ quét ngang, toàn bộ sàn đấu liền bị xới tung lên. Trận pháp bên ngoài cũng bị một cái quạt tay tùy tiện của hắn làm run lên. Long Chiến Thiên đang ngồi trên đài cao quan sát cũng không khỏi cau mày:
- Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong lại có thể mạnh đến như vậy, không hổ là biến dị Ngũ Trảo Kim Long. Không đúng, linh lực của hắn ẩn chứa một tia Kiếp Lực. Nói vậy hắn nhất định đã từng độ kiếp một lần nhưng thất bại.
Đạt đến Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn động thiên kiếp hàng lâm. Bất quá không phải tên Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong nào cũng dám làm chuyện này. Một khi độ kiếp thất bại, kết quả tất yếu là thần hình câu diệt, hoàn toàn tan biến khỏi thế giới này. Trong cơ thể Long Chính Dũng có ẩn chứa một tia Kiếp Lực chứng tỏ hắn đã từng độ kiếp một lần nhưng thất bại. Vậy tại sao Long Chính Nghĩa vẫn còn sống?
Có thể người khác nghĩ nát óc vẫn không ra, thế nhưng Long Chiến Thiên lại không khó để đoán được. Cách đây khá lâu, trong một lần vô ý, Long Chính Nghĩa đã từng nhắc đến hắn có được một tấm Thế Thân Độ Kiếp Phù. Sử dụng nó có thể tránh được một lần thiên kiếp. Bảo vật này đối với tu sĩ Độ Kiếp kỳ gần như là vô giá. Long Chiến Thiên trả cái giá cao cỡ nào Long Chính Nghĩa cũng không đồng ý, vậy mà lại đem cho Long Chính Dũng sử dụng. Tên này thực sự rất yêu thương con trai của mình a.
Mặc dù độ kiếp thất bại, trong cơ thể Long Chính Dũng đã tồn tại một tia kiếp lực, có thể gọi là nửa bước Độ Kiếp kỳ. Hắn so với một tên Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong bình thường mạnh hơn rất nhiều. Cộng thêm thân phận biến dị Ngũ Trảo Kim Long, thậm chí phân thân của Long Chiến Thần cũng chưa chắc đã là đối thủ. Không cần nói nhiều, chỉ một cái quạt tay bình thường đã mạnh hơn tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ đỉnh phong sử dụng một chiêu toàn lực, chênh lệch thực sự quá lớn. Vốn ban đầu Long Chiến Thiên còn có chút tiếc nuối tài năng của Dương Thiên. Hiện tại xem ra, thu phục được Long Chính Dũng, tên Đại Thừa trung kỳ này có chết cũng không đáng tiếc.
Khói bụi tán đi, sàn đấu lúc này chỉ còn lại một cái hố sâu. Nếu không có trận pháp bảo vệ, nói không chừng cả quảng trường này đã bị đánh sập. Long Chính Dũng thu hồi long thủ, vẻ mặt giả vờ thất vọng:
- Ban đầu mạnh mồm như vậy, rốt cuộc vẫn chỉ là rác rưởi mà thôi.
Long Chiến Thiên đang định đứng dậy công bố kết quả thì khựng lại, ánh mắt khó tin nhìn vào cái hố sâu kia. Do bị trận pháp hạn chế thần thức, chỉ có tu vị Độ Kiếp kỳ như hắn mới có thể nhìn thấy một hai. Ngoại trừ Long Chiến Thiên, chỉ có Long Chính Dũng bên trong trận pháp là cảm nhận được điểm khác biệt. Thu hồi vẻ đắc ý trên mặt, Long Chính Dũng trầm giọng:
- Không tệ, vậy mà vẫn có thể sống sót. Ngươi so với những tên Đại Thừa hậu kỳ kia còn mạnh hơn một chút. Quả thực có tư cách để ngạo mạn.
Từ dưới miệng hố, một âm thành trêu chọc vang lên:
- Ây, chẳng qua là một kẻ độ kiếp thất bại mà thôi, có gì đáng để tự hào. Ta nghĩ ngươi nên trở về gia tộc diện bích, tự trách bản thân yếu kém mới đúng. Ai ngờ lại còn mặt dày tìm đến nơi này cướp dâu, thực sự quá mất mặt.
Long Chính Dũng giận đến tái mặt. Thân là biến dị Ngũ Trảo Kim Long, chỉ cần hắn chuẩn bị đầy đủ. Độ thiên kiếp bước vào Độ Kiếp kỳ không phải chuyện gì quá khó khăn. Thế nhưng do Long Chính Dũng quá tự tin, chưa tới thời điểm chính mùi đã vội vã độ kiếp, kết quả lãng phí một tấm Thế Thân Độ Kiếp Phù của cha hắn mới sống sót được. Là một kẻ chưa từng thất bại, đây là nổi sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời của Long Chính Dũng.
Dương Thiên chạm vào nỗi đau trực tiếp khiến Long Chính Dũng nổi điên. Hắn ngẩn đầu lên trời phát ra một tiếng long ngâm, sau đó cả người phát ra kim quang rực rỡ, biến thành một đầu Ngũ Trảo Kim Long khổng lồ. Kim long mở to đôi mắt kề sát miệng hố:
- Ta sẽ thực hiện lời nói của mình, để cho ngươi sống không bằng chết.
Giọng điệu châm chọc của Dương Thiên vẫn không đổi:
- Rất chờ mong a.