Hàng ngàn tu sĩ bay lượn giữa không trung, những đệ tử Luyện Khí kỳ thì theo đường bộ, cẩn trọng đi vào bên trong. Bọn hắn không dám tiến nhanh, nơi này là địa bàn của Huyết Thần, chưa kể tới huyễn trận cực lớn kia, ai biết hắn còn bày thêm cạm bẫy khác hay không?
Dương Thiên đứng ở thuyền, hai tay chắp sau lưng, giống như một vị đế vương đang quan sát trận chiến. Vài phút sau, Dương Thiên quay lại nói với chúng nữ:
- Đợi ta một lát.
Mọi người lập tức ngăn cản:
- Dương Thiên, ngươi muốn làm gì?
Dương Thiên cười nói:
- Yên tâm đi, Huyết Thần là của Vận nhi, ta sẽ không tranh giành với nàng. Trước tiên phải cứu thoát Liễu Mị trước đã.
Nói xong, thân hình Dương Thiên liền biến mất, mọi người nhìn nhau lắc đầu. Một khi hắn đã quyết, có nói nhiều cũng vô dụng. Quan trọng hơn là, các nàng tin tưởng hắn. Dương Thiên bình thường hay đùa giỡn, nhưng một khi hắn đã nghiêm túc, không có chuyện gì có thể làm khó được hắn.
Dương Thiên một đường tiến vào Thí Luyện Cốc, nhanh chóng bỏ qua cạm bẫy Huyết Thần và Ma môn bố trí.
Ngay trên đỉnh núi cao nhất, Huyết Thần hai chân xếp bằng, đôi mắt đang nhắm chặt liền mở ra, hai đạo huyết quang lóe lên rồi biến mất. Dương Thiên ngự không đứng ở đằng xe, nhàn nhạt nói:
- Đây là thứ mà ngươi chuẩn bị riêng cho ta?
Trước mặt Huyết Thần lúc này là một trận pháp rất lớn được bao phủ bởi máu tươi. Thần thức không thể xuyên thấu được vào bên trong, nhưng Dương Thiên vẫn cảm nhận được khí tức của Liễu Mị. Nàng vẫn hoàn toàn khỏe mạnh, chỉ là một thân tu vị bị phong bế, nhốt vào trong trận pháp.
Huyết Thần thấy thái độ không coi ai ra gì của Dương Thiên, hừ lạnh nói:
- Dương Thiên, ta biết ngươi rất lợi hại. Nhưng làm người ai cũng có điểm yếu. Ngươi chính là quá đa tình. Ta tin rằng, dù biết trước mặt là nguy hiểm ngươi cũng sẽ bất chấp mà lao vào cứu nàng.
Dương Thiên cười to:
- Câu nói: “Không có ai hiểu ta bằng kẻ thù của ta” quả không sai. Huyết Thần, ngươi rất hiểu ta a.
- Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Ta ở thế giới này một thời gian, cũng học được vài câu khá hay.
Dương Thiên tán thành:
- Đúng vậy. Nhưng kế hoạch của ngươi vẫn có chỗ chưa được hoàn chỉnh.
Tròng mắt Huyết Thần co rút lại:
- Nói dối.
Dương Thiên phất tay:
- Có phải hay không sẽ biết ngay thôi.
Dứt lời, thân hình của hắn liền phóng vào bên trong trận pháp. Lời nói của Dương Thiên khiến Huyết Thần có hơi lo lắng. Là một kẻ từng trải qua nhiều trận chiến, hắn rất nhanh lấy lại tinh thần. Dương Thiên vừa biến mất, Huyết Anh Sát Trận lập tức khởi động. Máu huyết bên trong trận pháp sôi lên, bốc thành những làn khói màu đỏ bay lên. Huyết Thần cũng theo đó tiến nhập vào bên trong.
Liễu Mị hai mắt nhắm nghiền, bị Huyết Thần đặt ngay trung tâm trận pháp. Mặt nạ đã bị tháo xuống, lộ rõ khuôn mặt chia làm 2 nửa đen trắng. Huyết Thần không hấp thu ma khí bên trong cơ thể nàng. Vì một khi ma khí bị hút hết, Liễu Mị cũng sẽ mất mạng. Hắn muốn dùng Liễu Mị làm mồi câu dẫn dụ Dương Thiên, đương nhiên phải bảo toàn mạng sống cho nàng. Hơn nữa, Huyết Thần chủ tu là Huyết Lực, ma khí chỉ giúp hắn bồi bổ cơ thể, tăng cường chút ít sức mạnh mà thôi.
Dương Thiên xâm nhập vào bên trong, không chút ngăn trở tìm được đến chỗ của Liễu Mị. Hắn một tay đỡ lấy nàng, kiểm tra kĩ càng, xác định không có thương tổn nào mới ngẩn đầu nhìn lên.
- Huyết Anh Sát Trận, thứ này tại Tu Chân Giới danh tiếng rất lớn a.
Hạ cấp vị diện gọi chung là Tu Chân Giới, trung cấp vị diện gọi chung là Linh Giới (tên của trung cấp vị diện lớn nhất), cao cấp vị diện gọi là Tiên Giới.
Tại Tu Chân Giới, Phần Thần kỳ đại đa số đều đã phi thăng, Nguyên Anh kỳ chính là đỉnh cao của nơi này. Huyết Anh Sát Trận, trận pháp được truyền thừa từ thời thượng cổ, có năng lực tiêu diệt bất kỳ tu sĩ Nguyên Anh nào. Chỉ cần là Nguyên Anh, mặc kệ ngươi mạnh yếu thế nào, chỉ có một con đường chết.
Dương Thiên khi còn là một tiểu tu sĩ cũng đã được nghe qua về trận pháp này, nhưng đây là lần đầu yVJd01z tiên hắn được tận mắt nhìn thấy nó. Đánh giá sơ bộ chỉ có 2 từ: “Quá yếu”.
Cảm thấy trận pháp này quá mức nhàm chán, Dương Thiên đang định phá hủy nó thì Huyết Thần hiện ra, lạnh lùng nói:
- Dương Thiên, ngày này năm sao là ngày giỗ của ngươi.
Dương Thiên trợn mắt rồi cười to:
- Ngươi học được câu này từ những bộ phim võ hiệp sao?
- Đừng nhiều lời nữa, chịu chết đi.
Theo tiếng quát của Huyết Thần, từng sợi huyết khi ngưng tụ lại, hóa thành những cái xiềng xích màu đỏ trói buộc Dương Thiên. Xiềng xích chưa kịp chạm vào người hắn, một ngọn lừa màu vàng rực rỡ đột nhiên hiện ra, đem chúng đốt thành hư vô.
Huyết Thần miệng há to, lắp bắp:
- Đây, đây là…
Dương Thiên thản nhiên:
- Chút tiểu thủ đoạn mà thôi. Còn trò gì hay thì mau lấy ra, ta còn phải về nhà ăn tối.
- Ngươi, đáng chết.
Dưới sự trần trụi khiêu khích của Dương Thiên, Huyết Thần triệt để phẫn nộ. Bất quá hắn vẫn không vội vả công kích, chiêu vừa rồi tuy chỉ nhằm mục đích thăm dò, nhưng Dương Thiên hóa giải hời hợt như vậy cũng đủ khiến Huyết Thần sợ hãi.
Dương Thiên thấy tên kia gào thét mà vẫn chưa lao vào, hắn đưa tay che miệng ngáp:
- Có đánh hay không thì mau nói đi, ta không có thời gian rảnh để chơi với ngươi. Còn nếu muốn đợi huyết khí này làm ta suy yếu, ta có thể cho ngươi biết, không có tác dụng gì đâu.
Huyết Thần đang định phản bác thì khựng lại, hắn nghe được những âm thanh nhỏ nho phát ra chung quanh Dương Thiên. Huyết khí đang liên tục bị thiêu đốt với một tốc độ chóng mặt. Bề ngoài của Huyết Anh Sát Trận cũng đã nhạt đi nhiều. Cứ tiếp tục như vậy, chỉ vài phút nữa, Huyết Anh Sát Trận sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Đây là Dương Thiên muốn đùa giỡn với Huyết Thần một chút, bằng không, đến cơ hội ra tay hắn cũng không có.
Huyết Âm Sát Trận thuộc tính âm, hỏa linh lực của Dương Thiên chính là một trong những khắc tinh lớn nhất của nó. Nhưng với tư cách là đại trận có năng lực tiêu diệt tất cả tu sĩ từ Phân Thần kỳ trở xuống, Huyết Anh Sát Trận nào có đơn giản như vậy.
Từ trong tay áo Huyết Thần, một cái Nguyên Anh màu đỏ bay ra. Huyết Anh hai mắt nhắm chặt, gương mặt thống khổ, nhìn kĩ hình dạng chính là Từ Thanh, Nguyên Anh đại tu sĩ của Thiên Sơn Thánh Phong.
Huyết Anh bay ra, đứng trên đỉnh đầu Dương Thiên, Huyết Thần quát to:
- Huyết Vân Sát Trận, Khởi.
Huyết khí cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng đổ về, dung nhập vào bên trong Huyết Anh. Chỉ trong chớp mắt, trận pháp bao quanh ba người đã bị Huyết Anh hấp thu toàn bộ. Trên người nó huyết quang đại phóng, cả Thí Luyện Cốc bị bao phủ bởi một màu đỏ, khiến cho mọi người ở bên trong có cảm giác máu của mình đang sôi trào.
- Huyết Anh Sát Trận, Diệt.
Một cột sáng màu máu từ Huyết Anh phóng ra, Dương Thiên cùng Liễu Mị lập tức bị vây vào bên trong. Cảm giác được cột sáng này có tác dụng trói buộc, ăn mòn linh hồn, Dương Thiên liền lấy ra một cái vòng tay, đặt vào người Liễu Mị.
Đảm bảo an toàn cho nàng xong, Dương Thiên còn chưa có động tác gì khác thì Huyết Anh đã từ trên không lao xuống, tốc độ nhanh đến mức gần như là Thuấn Di. Khi nó sắp chạm vào đầu Dương Thiên, một tiếng “Bụp” lớn vang lên. Huyết Anh trực tiếp bị tát thành một bãi máu.
Dương Thiên lấy ra một cái khăn lau vết máu trên tay, gật gù:
- Thì ra là vậy. Huyết Anh Sát Trận nguy hiểm không phải ở chỗ lực công kích cường đại, mà là Huyết Anh do nó sinh ra có năng lực xâm nhập vào bên trong, phá hoại Nguyên Anh cùng linh hồn của tu sĩ. Ừm, không tệ, có giá trị để tham khảo.
Huyết Anh bị phá hủy, cột sáng rung lắc dữ dội rồi vỡ tung thành những mảnh vụn. Huyết Thần đang xếp bằng ngồi đợi liền trừng to mắt, chờ xem kết quả. Hắn không biết được những chuyện xảy ra ở bên trong cột sáng. Tuy rằng tin tưởng Huyết Anh Sát Trận, nhưng Dương Thiên quá mức lợi hại, hắn vẫn có chút đứng ngồi không yên.
Huyết quang biến mất, toàn bộ Thí Luyện Cốc trở lại bình thường, những tu sĩ kia vội ngồi xuống, ổn định lại máu huyết trong cơ thể.
Nhìn thấy hai bóng người hiện ra từ bên cột sáng vừa tan vỡ, Huyết Thần kinh hãi gần chết, thất thanh kêu lên:
- Không thể nào!