Phong Lưu Chân Tiên

Chương 117: Pháp tắc




Không để Dương Thiên đợi lâu, Diệp Vấn Thiên rất nhanh tự mình đến đón hắn. Trước khi hội nghị bắt đầu, Diệp Vấn Thiên đưa hắn đến một phòng nghỉ nhỏ, tiện thể giảng giải về các thế lực tham gia và thực lực cụ thể của từng thế lực.



- Lần này ngoài 3 thế lực lớn nhất đến từ Ẩn Thế đại lục là Thiên Sơn Thánh Phong, Ẩn Long Đảo, Nam Cung thế gia còn có nhiều thế lực vừa và nhỏ khác cũng tới tham dự. Thực lực của các thế lực này không mạnh, nhưng gộp chung lại cũng có hơn 30 tên Kim Đan kỳ tu sĩ. Phần lớn là sơ kỳ mà thôi.



- Còn tại địa cầu, bao gồm Ám tổ cùng 100 đại gia tộc lớn nhất thế giới. Thực lực của các đại gia tộc tuy không mạnh nhưng 10 gia tộc đứng đầu đều có Kim Đan kỳ tu sĩ, bọn họ là Trưởng lão danh dự của Ám tổ.



Dương Thiên có chút tò mò:



- 100 đại gia tộc đứng đầu sao, vậy Lý gia xếp thứ mấy.



- Lý gia a, những năm gần đây thực lực hơi suy giảm, bị rớt xuống hạng 102.



- Yếu như vậy.



- Những gia tộc khác đều có vài tên Trúc Cơ hậu kỳ, Lý gia bề ngoài chỉ có một người đạt đến. Tuy không biết có ẩn dấu hay không nhưng chắc cũng không khá hơn là bao. Nếu không Tần gia cùng Hoàng gia đã sớm bị bọn hắn nuốt chửng.



Chợt nhớ ra một chuyện, Dương Thiên liền hỏi Diệp Vấn Thiên:



- Đúng rồi, lần trước nữ sát thủ kia ám sát ngươi. Ta nhớ ngươi có nói nàng sử dụng một loại độc đặc biệt do Ám tổ điều chế đúng không?



Tuy không hiểu vì sao Dương Thiên lại hỏi vấn đề này, Diệp Vấn Thiên cũng gật đầu trả lời:



- Không sai, việc đó rất kỳ lạ. Nếu không phải ngươi ngăn cản, chúng ta đã sớm điều tra kĩ càng. Chất độc đó là con bài bí mật của Ám tổ, kẻ nào tiết lộ ra ngoài đều không thể có kết quả tốt.



- Nàng đến từ Thiên Sát, theo ta dự đoán, chất độc hẳn là do Thiên Sát cấp cho nàng. Vừa rồi ngươi nói những gia tộc đứng đầu đều có người là Trưởng lão danh dự của Ám tổ. Nếu ta nói Thiên Sát là lực lượng bí mật của một đại gia tộc nào đó và chất độc đó do một tên Trưởng lão đưa cho bọn hắn thì sao?



- Việc này…





Diệp Vấn Thiên nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Nếu một đại gia tộc nào có được chất độc đó thì có thể dễ dàng áp chế hầu hết các gia tộc còn lại. Vậy bọn hắn có thể lén lút sau lưng Ám tổ thâu tóm thế lực. Một khi thành công, Ám tổ dù biết cũng không thể nặng tay, dù sao bọn hắn đều có vai trò quan trọng trong cán cân quyền lực. Tiêu diệt 1, 2 gia tộc không thành vấn đề, ngươi dám tiêu diệt 10, 20 hay thậm chí 100 gia tộc sao?



Thấy Diệp Vấn Thiên suy nghĩ không thông, Dương Thiên liền nói:



- Việc này chỉ là suy đoán của ta, ngươi không cần lo lắng nhiều như vậy. Không phải tên Hội trưởng kia cũng đến sao. Một lát nữa ngươi báo cáo cho hắn là được. Đúng rồi, ta có một việc nữa cần hỏi.



“Việc này có lẽ cũng chỉ có thể làm như vậy”, Diệp Vấn Thiên thầm nghĩ. Tạm gác chuyện này sang một bên:



- Có việc gì, ngươi mau hỏi đi.



- NBYu7CN Theo nhận xét của ngươi, mỗi đại thế lực sẽ có bao nhiêu Kim Đan kỳ tu sĩ?



Đây là vấn đề bí mật, nhưng Diệp Vấn Thiên cũng không xem Dương Thiên là người ngoài:



- Theo như ta được biết, Ám tổ bề ngoài có hơn 80 vị Kim Đan kỳ tu sĩ là Phân hội trưởng tại các nước lớn, các nước nhỏ chỉ cần Trúc Cơ hậu kỳ là được rồi. Tuy nhiên đó chỉ là bề nổi, theo suy đoán của ta, Ám tổ có không dưới 100 vị Kim Đan kỳ tu sĩ. Các đại thế lực còn lại cũng sẽ không thua kém nhiều lắm.



- Tổng cộng cũng hơn 600 tên Kim Đan kỳ tu sĩ, nhiều như vậy sao?



- Nhiều?



Diệp Vấn Thiên không hiểu tại sao Dương Thiên nói là nhiều. Thế giới có gần 8 tỷ người, trong đó người có tư chất tu luyện cũng hơn 1 triệu, chỉ có hơn 100 tên Kim Đan kỳ tu sĩ (không tính Ẩn Thế đại lục) sao có thể gọi là nhiều.



- Nhiều Kim Đan kỳ như vậy, chẳng lẽ suốt thời gian qua không có ai đột phá Nguyên Anh kỳ sao?



- Có.




Nghe Diệp Vấn Thiên nói vậy, Dương Thiên cũng hơi bất ngờ. Chẳng lẽ thông tin của hắn biết được trước giờ lá sai sao?



- Là ai?



Diệp Vấn Thiên nhìn Dương Thiên bằng ánh mắt khó hiểu:



- Không phải hắn đang đứng trước mặt ta sao?



Ho nhẹ một tiếng, Dương Thiên nói:



- Ta là trường hợp đặc biệt, có nói ngươi cũng không hiểu. Được rồi, ngươi mau đi báo cáo cho tên Hội trưởng kia việc vừa rồi đi. Ta muốn điều tra một chuyện, lát nữa hãy trở lại.



Diệp Vấn Thiên vẻ mặt khó hiểu nhìn Dương Thiên nhưng cũng không hỏi gì thêm mà đi ra ngoài.



Chuyện Dương Thiên muốn điều tra cũng không có liên quan gì đến hắn, chỉ là do trí tò mò thúc đẩy mà thôi. Theo như lần trước Diệp Vấn Thiên nói, linh khí tại đảo nhân tạo của bọn họ không thua kém so với Ẩn Thế đại lục. Đó là chưa kể những kẻ tu luyện trong điều kiện linh khí thiếu thốn hơn như những tên Kim Đan của các đại gia tộc kia. Với nồng độ linh khí như vậy, đừng nói là 600 tên Kim Đan kỳ tu sĩ, 100 tên cũng đã là một con số hư cấu.



Chuyện này xem như không nói, nhưng nhiều Kim Đan kỳ tu sĩ như vậy mà không có ai đạt đến Nguyên Anh, thậm chí tên Hội trưởng của Ám tổ kia còn không biết đến cảnh giới Giả Anh. Tuy nói từ Kim Đan đạt đến Nguyên Anh là một bước tiến lớn nhưng sự thật lại khác biệt rất nhiều.




Từ Kim Đan đến Nguyên Anh là một loại ranh giới của Tu Chân giả. Chỉ cần đạt đến Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong, tu sĩ có quyền lựa chọn xem có muốn đột phá Nguyên Anh hay không. Trải qua Thiên Kiếp, thành công thì kết anh, thất bại thì hồn tiêu phách tán, may mắn sống sót thì đạt đến Giả Anh.



Ba vị lão giả của Ám tổ đều là Kim Đan hậu kỳ đỉnh phong nhưng lại không cảm nhận được khí tức của Thiên Kiếp. Lúc đầu Dương Thiên cũng không để ý, nhưng nghe Diệp Vấn Thiên nói đã khiến hắn chú ý.



- Chẳng lẽ pháp tắc của thế giới này có chút khác biệt với Tu Chân giới sao? Vậy để ta xem thử một chút.



Dứt lời, Dương Thiên biến mất. Từ trong tinh không vô tận, Dương Thiên đang đứng lặng lẽ, hai mắt nhìn về địa cầu. Quan sát kĩ một hồi, Dương Thiên đưa tay điểm nhẹ vào hư không. Không gian bị một chỉ này làm cho gợn sóng. Từng làn sóng vô hình khuếch tán vào hư không rồi bị một thứ gì đó cản lại. Dương Thiên mỉm cười:




- Ở đây sao.



Từ lòng bàn tay bắn ra một luồng sáng mạnh mẽ vào vị trí kia. Luồng sáng bị chặn lại, ánh sáng nổ ra tung tóe khắp nơi. Một cánh cửa khổng lồ hiện lên từ trong hư không. Dương Thiên chắp tay sau lưng nhìn cánh cửa, thanh âm vang vọng khắp hư không:



- Pháp Tắc Chi Môn, ta Hỗn Độn Chân Tiên ra lệnh cho ngươi mở ra.



Dứt lời, một luồng khí đen kịt từ trong hư không xuất hiện, trùng kích vào Pháp Tắc Chi Môn. Dưới lực trùng kích của hắc khí, Pháp Tắc Chi Môn không có sự chống cự nào, nhanh chóng mở ra. Từng cổ văn tự màu vàng từ phía trong bay ra, những văn tự này mang lại một cảm giác cổ lão, dường như đã tồn tại từ rất lâu.



Dương Thiên lại phất tay một cái, những văn tự đang bay tán loạn bắt đầu sắp xếp lại theo một trình tự. Chăm chú nhìn vào bảng văn tự trước mặt, Dương Thiên gật gù:



- Thì ra là như vậy. Do thiên địa linh khí không được nên việc đột phá Kim Đan so với Tu Chân giới đơn giản hơn nhiều. Nhưng do pháp tắc có khuyết điểm, mảnh thiên địa này sẽ không có thiên kiếp cũng như thiên địa linh khí tẩy lễ. Như vậy thì việc không có ai đột phá Nguyên Anh kỳ là điều dễ hiểu.



Vốn đang định sửa lại pháp tắc một chút, Dương Thiên chợt bật cười, lắc đầu:



- Mà thôi, mọi chuyện cứ như vậy là tốt rồi. Nếu bọn hắn đột phá Nguyên Anh, xảy ra chiến tranh chẳng phải sẽ phá nát nơi này sao. Hơn nữa, bọn hắn đột phá Nguyên Anh hay không thì có liên quan gì đến ta chứ.



Dương Thiên từ trong hư không biến mất, xuất hiện trở lại trong căn phòng.



Cách đó rất xa, trong hư không vô tận, một nữ nhân đang ngủ đột nhiên mở mắt ra:



- Không sai, vừa rồi đúng là có kẻ đã sử dụng Hỗn Độn lực, là hắn sao?



- Mặc kệ có phải hay không, ta phải mau chóng tìm được hắn. Không thể để tên kia tìm được hắn trước.



Dứt lời, nữ nhân cũng tan biến vào hư không. Nếu Dương Thiên có mặt ở đây chắc chắn sẽ nhận ra nàng. Chính là nữ nhân hoàn mỹ hắn đã nhìn thấy trong giấc mộng.