Phong Lôi Đế Quân

Chương 7: Buôn bán




Phong Lôi rút kinh nghiệm không đi đường nhỏ chỉ chọn đi đường lớn mất thêm năm ngày đường thì đã gần đến nơi. Ngày đi thì tu luyện Thanh Phong Quyết, tối thì tu luyện Thái Thanh Phong Quyết, hai thứ đều có tiến triển. Đi gần đến phường thị thì Phong Lôi chui vào một khu rừng nhỏ thay bộ trang phục đệ tử ngoại môn Thái Thanh Môn để mặc bộ trang phục cũ của mình ở nhân giới, sửa sang xắn tay các thứ lên cho giống bộ áo ngắn cổ trang. Trông Phong Lôi như tên nhà quê lên tỉnh vừa trong núi đi ra nhưng hắn cũng chỉ có bộ này, định bụng vào phường thị mua thêm sau. Phong Lôi không muốn bại lộ thân phận ngay, trang phục này dễ trà trộn hỏi thăm tin tức về các cửa hàng trong phường thị. Phường thị nằm trong một tòa thành tên là Gia Nguyên thành,có tường bao bằng đá đen cao khoảng mười trượng, diện tích rộng lớn không nhìn thấy hết chiều dài tường thành, cổng thành mở rộng chỉ có hai tên binh sĩ bình thường đứng gác. Phong Lôi sau khi dùng vọng khí thuật, pháp thuật cơ bản để kiểm tra khí tức của người có cảnh giới bằng hoặc thấp hơn mình, chưa thấy người tu luyện nào cũng không lấy làm lạ. Người có linh căn để tu luyện có tỉ lệ rất nhỏ không thể tùy tiện gặp được ở cổng thành, thành này lại ở gần Thái Thanh môn nên an ninh cũng khá tốt, không cần người tu luyện đứng gác cổng nhưng chắc trong thành sẽ có người tọa trấn. Phong Lôi hỏi thăm người đi đường nói mình muốn bán lâm sản trên núi, họ thấy hắn có vẻ ngây ngô đứng kiểu nhà quê nên cũng giải thích cho hắn vài thứ cần thiết. Gia Nguyên thành có hai bộ phận, phía đông là của phàm nhân, phía tây là phường thị cho các tu sĩ, cấm các loại tranh đấu trong thành. Sau khi vào thành, Phong Lôi tách ra khỏi dòng người chui vào một con ngõ nhỏ thay bộ trang phục ngoại môn Thái Thanh Môn vào. Bộ trang phục này bây giờ chính là phát huy tác dụng mượn thế, lúc hắn bán đồ sẽ không bị các cửa hàng chèn ép hoặc có ý đồ khác. Thay trang phục xong Phong Lôi đi thẳng đến thành tây, dùng vọng khí thuật trên nhiều người phát ra các luồng khí màu sắc mạnh yếu khác nhau, quả nhiên gặp nhiều người tu luyện hơn hẳn, đa số cùng cảnh giới với hắn còn một số người cảnh giới cao hơn thì không nhìn ra được. Phong Lôi vừa đi vừa quan sát các cửa hàng bày bán đủ loại trang phục, phù lục, pháp khí,dược liệu,…còn có tửu lâu, hiệu rèn và lầu xanh trong truyền thuyết. Phong Lôi cũng không phải xử nam gì nên hiện giờ không hứng thú “thăm quan khám phá lầu xanh”, đi xem các cửa hàng mới là chính sự. Phong Lôi mặc trang phục đệ tử ngoại môn Thái Thanh môn nên được tiếp đón khá tử tế dù cảnh giới của hắn còn thấp, vừa xem các mặt hàng vừa hỏi thăm giá cả. Khổ sâm tuy không phải dược liệu quý hiếm gì nhưng cũng không thường được môn phái bán ra, tác dụng cũng phổ biến nên khá được hoan nghênh. Sau khi tham khảo một vòng, các cửa hàng nhỏ thì không mua được hết bao củ sâm của hắn, các cửa hàng lớn thì giá cả hơi thấp nên Phong Lôi chọn một cửa hàng cỡ trung là Tứ Phương Các để bán. Trong tiệm cũng có vài tên chạy việc áo xanh đang tiếp thị cho khách trước một quầy gỗ dài nhưng khi lão bản nhìn thấy Phong Lôi đã bảo những tên kia lui ra để mình tự tiếp đãi. Lão bản họ Cung, dáng vẻ trung niên, để một chòm râu dê khô vàng, đôi mắt khá tinh lanh tự mình mời Phong Lôi lên trên lầu hai để tiếp đón. Lầu hai bố trí mấy bộ bàn ghế gỗ màu nâu nhã nhặn hơn, sau khi trà được mang lên, Phong Lôi cũng cẩn thận không tùy tiện uống dù chắc là không ai làm gì mình. Cung lão bản hỏi thăm bóng gió lai lịch của Phong Lôi xong vào đề chính:

_ Không biết Phong công tử đến cửa tiệm nhỏ của lão nhi có chuyện gì?

_ Cửa tiệm của Cung lão bản mà nhỏ thì trong thành cũng chỉ có vài của hàng lớn thôi, ha ha

_ Phong công tử quá khen, không biết ngài đến để mua hay bán vật phẩm?



_ Cả mua lẫn bán, Ta có khoảng hai mươi cân khổ sâm phẩm chất tốt và muốn mua vật phẩm trong danh sách này. Nói đoạn Phong Lôi móc danh sách điều chế dược dịch chuẩn bị sẵn đưa cho lão bản.

_ Nếu khổ sâm chất lượng tốt ta có thể để giá cho Phong công tử: mười linh thạch cho hai mươi cân, còn trong danh sách này cửa tiệm chỉ có mã xỉ thảo và hàn băng thủy. Hàn băng thủy hai bình và mã xỉ thảo năm cân vừa đủ mười linh thạch, chiết khấu cho Phong công tử hai thành còn tám linh thạch.

_ Ta tin tưởng Cung lão bản, thành giao

Phong Lôi lấy bao khổ sâm từ túi trữ vật ra cho Cung lão bản kiểm tra vừa giả vờ giả vịt ra vẻ cao thâm chờ đợi. Sau khi Cung lão bản xem xét xong thì mã xỉ thảo và hàn băng thủy cũng được mang lên, Phong Lôi không khách khí thu vào túi trữ vật.

_ Không biết Cung lão bản có tin tức của hỏa vũ quả không, ta bằng lòng trả giá tin tức?

_ Trả giá thì không cần, Phong công tử có thể đến Trân Bảo các hoặc Dược Vũ hiên hỏi thăm, đây là hai cửa hàng dược liệu lớn nhất Gia Nguyên thành. Hoặc trong dãy núi Cửu Khúc, gần Hỏa long đầm có người gần đây đã nhìn thấy một dược viên có Cả Hỏa Long Quả nhưng tốt nhất công tử nên mua ở trong thành. Cửu Khúc sơn gần đây yêu thú có chút bạo động. Hi vọng sau này Phong công tử có thể chiếu cố sinh ý cho bản tiệm.



_ Nhất định, nhất định, đa tạ Cung lão bản.

Lời khách sáo vẫn phải nói nhưng Phong Lôi cũng có ấn tượng tốt với vị Cung lão bản này, lần sau có thứ gì thích hợp sẽ mang đến đây. Phong Lôi cất bước đi về phía các cửa hàng lớn nhất mà Cung lão bản giới thiệu ở trung tâm thành tây. Trân Bảo các là một tòa lâu bảy tầng bằng gỗ đỏ bên trong người mua bán tấp nập, có đến mấy chục quầy hàng với các giá gỗ bên trong chia các ngăn để nhiều vật phẩm nguyên liệu, đan dược thông thường. Thấp thóa cũng thấy có vài đệ tử ngoại môn Thái Thanh Môn lạ mặt như Phong Lôi. Lên tầng hai thì trưng bày các thứ quý giá hơn, người cảnh giới cao hơn Phong Lôi cũng nhiều hơn. Hỏa vũ quả cũng xuất hiện trên giá nhưng giá cả lên đến mười linh thạch với người nghèo như Phong Lôi thì không thể với tới trừ khi hắn mang vuốt Hắc phong hổ ra bán tuy nhiên hắn muốn để lại thứ này làm vũ khí phòng thân. Tầng ba trưng bày các loại pháp khí từ nhập phẩm đến tam phẩm giá cả từ vài linh thạch đến hàng trăm linh thạch, Phong Lôi chỉ có thể đi ngắm cho biết. Từ tầng bốn trở lên cần cảnh giới trúc cơ hoặc gia sản trên một nghìn linh thạch mới được lên, dù ở thế giới nào thì có tiền có thực lực mới là cha thiên hạ. Phong Lôi cũng không đi các nơi khác nữa vì dù sao cũng không có tiền, hắn xuống lầu một mua một ít vật phẩm chữa thương, phòng độc thông thường để chuẩn bị có cơ hội sẽ vào Cửu Khúc sơn tìm hỏa vũ quả. Phong Lôi đi một tửu lâu tương đối lớn chọn một bàn ở góc gọi vài món ăn để nghe ngón tin tức về Hỏa long đầm, Cửu Khúc sơn. Tin chắc tin tức này cũng khá phổ biến nên Cung lão bản mới có thể cũng cấp miễn phí. Quả nhiên có mấy nhóm ăn mặc như liệp thú nhân, đao kiếm cung nỏ đều để bên người dáng vẻ hung hãn đang uống rượu nói chuyện về Hỏa Long đầm. Thì ra trong Hỏa long đầm gần đây xuất hiện cột lửa phun trào, chấn động tỏa ra làm mọi người chú ý, rất có khả năng có bảo vật xuất thế, các cao thủ và cả yêu thú đều tụ tập gần đó. Hỏa vũ quả không được đám này nhắc đến vì đây không phải thứ trân quý gì. Tin này là Phong Lôi nửa vui nửa buồn, vui vì đường đi đến Hỏa long đầm chắc đã được thanh lý sạch sẽ không có nguy hiểm gì, buồn vì có quá nhiều người bao gồm cả các nhân vật lợi hại chưa chắc mình có cơ hội lấy được linh quả. Sau khi ăn uống một hồi, Phong Lôi trả cho tiểu nhị một mẩu nhỏ linh thạch. Linh thạch còn trân quý hơn vàng bạc, phàm nhân đeo trên người có thể kéo dài tuổi thọ nên tửu lâu rất vui vẻ nhận lấy còn thối cho hắn một ít hoàng kim. Phong Lôi dùng hoàng kim đi mua mấy bộ quần áo dùng để thay đổi, một ít đồ vật để cắm trại, ăn uống thì đã có ích cốc đan nên giờ việc tiếp theo là đi tìm một cửa hàng luyện khí. Bách Luyện Trai là một cửa hàng khá khí phái, bên ngoài là cánh cửa đồng lớn chạm khắc tinh xảo, hai bên là hai khôi lỗi kim loại hình sư tử gác cổng. Phong Lôi bước vào thì thấy một ông lão tóc hoa râm đang ngủ gà ngủ gật, bên sân trong thì nghe thấy tiếng búa đập vang lên liên hồi. Phong Lôi đập đập nhẹ lên bàn:

_ Ông chủ, có sinh ý

_ “Nếu làm mấy thứ đao kiếm bình thường thì đừng hỏi”Ông lão ngáp ngủ, cũng không khách khí nói

Phong Lôi không nói gì móc ra vuốt Hắc Phong hổ đưa cho Ông lão.

_ Ta muốn làm thành một con dao găm tùy thân



_ Đây là vuốt yêu thú tứ cấp, có thể chế thành pháp khí tứ cấp, cần sổ sung một số nguyên liệu và luyện chế lại phần vuốt, tất cả cần 1000 linh thạch.

_ Ta chưa cần luyện chế lại chỉ cần lắp chuôi cho nó là đủ rồi

_ Phí của, phí thời gian của ta

Phong Lôi đỏ hết mặt cầm lại móng vuốt thì vội vàng đi ra ngoài. Phong Lôi đành đi về phía khu buôn bán tốn một ít hoàng kim tìm một tiệm rèn nhỏ để làm chuôi dao đơn giản, vì móng vuốt hơi ngắn nên gắn một sợi gân thú buộc quấn quanh chuôi để có thể phóng dao tăng phạm vi công kích sau đó thu lại và sau đó đi một số cửa hàng bán bản đồ điển tịch để tìm tư liệu về Cửu Khúc sơn và Hỏa Long đàm. Phong Lôi không biết Bách Luyện Trai vừa vào là cửa hàng luyện khí nổi tiếng nhất thành còn Ông lão ngủ gật là Trần đại sư nổi tiếng có thể chế tạo Pháp khí Lục phẩm, đứng hàng đầu trong các luyện khí sư của đại tề quốc chỉ thua các đại sư của Hoàng gia Đại Tề và của các Tông môn. Gia Nguyên thành ở vị trí trung gian của Cửu Khúc Sơn và Thái Thanh Môn nên rất phồn hoa. Cửu Khúc sơn như tên gọi có chín dãy núi dài đến hàng ngàn dặm vắt ngang Đại Tề quốc, bên trong có vô số yêu thú từ cấp thấp đến cấp cao. Các tài liệu từ Cửu Khúc sơn cuồn cuộn qua Gia Nguyên thành đổ về khắp Đại tề và Thái Thanh Môn. Sau khi Phong Lôi tìm hiểu một số điểm chú ý về yêu thú và thực vật phạm vị bên ngoài sơn mạch và của hỏa long đàm thì lên đường đi Hỏa long đàm ngay. Phong Lôi chỉ còn thiếu Hỏa Vủ quả để làm dược dịch tu luyện Thanh Phong quyết, trong túi giờ chỉ còn hai linh thạch nghèo rớt mồng tơi nên phải chấp nhận mạo hiểm. Phong Lôi đi Trân Bảo Các dùng một linh thạch mua một tờ thần hành phù có tác dụng tăng tốc tức thì để phục vụ giữ mạng chạy trốn khi đoạt bảo, chỉ giữ lại một linh thạch để tu luyện, định bụng khi có tiền sẽ đến “shopping” thỏa thích. Phong Lôi như game thủ cày chay chỉ biết than thở so với mấy tay chơi nạp tiền.