Phó Tiên Sinh Và Phó Phu Nhân

Chương 4




Đây chính là nguyên nhân khiến Lâm Chi Hạ không muốn làm tình. Đồ vật của Phó Hàn Xuyên quá lớn hơn nữa thời gian còn kéo rất dài, lâu đến mức hai bên đùi cô đều bị đâm đến nóng rát lên mà anh vẫn chưa bắn, dương v*t cứng rắn như sắt thiếc cắm vào bên trong tiểu huyệt, dường như không có chút nào mệt mỏi.

Nếu một buổi tối chỉ làm một lần, cô có thể miễn cưỡng cố một chút, chính là Phó Hàn Xuyên nào có dễ dàng thỏa mãn như vậy, mỗi lần Lâm Chi Hạ đều bị thao tới thân thể chống đỡ không nổi mà ngất đi. Thật sự quá mất mặt.

Cô thật sự rất sợ nên mới phải cầu xin như vậy.

Lâm Chi Hạ lại không biết, vào thời điểm này cô nhu mì như vậy, thanh âm lại như đang làm nũng sẽ không chỉ khiến Phó Hàn Xuyên nhanh hơn mà ngược lại anh càng ngạnh hơn.

Ngạnh đến phát đau.

Đáng chết! Một ngày nào đó anh nhất định sẽ chết ở trên người cô!

Phó Hàn Xuyên cắn chặt hàm răng, trong lòng hung hăng mà mắng. Thanh âm nũng nịu kia giống như là xuân dược, mê hoặc anh từng chút từng chút một.

Thân thể tuyết trắng cùng da thịt mềm mại, còn có mùi hương mật đào trên người cô phảng phất xung quanh anh khiến máu nóng trong cơ thể đều sục sôi.

Nếu không phải tự chủ của anh tốt thì không chừng đã bắn ra bên ngoài tiểu huyệt.

Đến liếc nhìn Phó Hàn Xuyên một cái Lâm Chi Hạ cũng không dám, càng không biết dục vọng lúc này của anh đang lớn thế nào, tiếp tục mềm nhẹ cầu xin.

"Ông xã, hôm nay em đi làm có chút mệt, eo cũng bị đau, anh cũng đau lòng em mà phải không?" Cô cũng không biết vì sao mình có thể nói ra những lời mắc cỡ như vậy, một tiếng lại một tiếng kêu "ông xã".

Có lẽ chỉ cần có thể không làm tình, muốn cô nói điều gì cô cũng nguyện ý.

"Ông xã, có được không?"

Ông xã...

Câu nói này đè trên đầu quả tim Phó Hàn Xuyên.

Anh đột nhiên hạ thấp thân thể xuống một chút.

Một khắc kia Lâm Chi Hạ cực kỳ kinh hãi, cơ thể trực tiếp dán chặt vào miếng đệm sau lưng. Nhưng ngoài dự đoán tiểu huyệt không truyền đến cảm giác đau đớn như đã dự tính, ngược lại là một trận khoái cảm run tẩy từ phía dưới tràn lên, khiến cả người cô tê tê dại dại.

côn th*t vậy mà không mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt của cô, quy đầu tím đỏ từ bên trong rút ra, vùi vào giữa hai chân cô.

Lâm Chi Hạ ngơ ngác, phản ứng không kịp, con người mơ màng chớp chớp.

Phó Hàn Xuyên kéo tay cô đặt trên côn th*t, ngữ khí hung ác mà ra lệnh nói: "Loát cho anh bắn ra."

"Không, không làm sao?" Cô ngây ngốc mà đặt câu hỏi.

"Em nói nhiều thêm một chữ anh lập tức thay đổi ý định, mau loát đi!" Phó Hàn Xuyên hung ác tựa như một con dã thú, ở giữa không gian tối tăm lộ ra nanh vuốt sắc bén.

Lâm Chi Hạ lại trì độn, nhưng cũng tại khoảnh khắc này mà hiểu ra tất cả, cô tức khắc liền mím chặt đôi môi, hô hấp cũng an tĩnh trở lại, ánh mắt chợt lóe lên, là hưng phấn sống sót sau tai nạn.

Phó Hàn Xuyên ấn tay cô loát động dương v*t, đuôi mắt liếc thấy biểu tình mừng thầm trên khuôn mặt cô, lửa giận trong lòng lại một lần nữa bị thiêu đốt lên. Vì không có chỗ phát tiết mà anh một ngụm ngậm lấy bầu vú tuyết trắng, ở trên núm vú đỏ tươi cắn mạnh một cái.

Động tác của anh nhìn như hung mãnh nhưng thực chất chỉ nhàn nhạt cắn một cái, đầu lưỡi đảo quanh quầng vú một vòng.

Lúc sau từ cắn đã biến thành nuốt, anh một ngụm lại một ngụm hút lấy núm vú đầy đặn, lưu lại nơi nơi đều là dấu vết ướt dầm dề.

Lâm Chi Hạ không chỉ không cảm thấy đau, ngược lại cô còn thấy ngực có chút ngứa, có chút khát vọng khác thường.

Khát vọng Phó Hàn Xuyên có thể cắn mạnh một chút, co thể giống như vừa rồi dùng lòng bàn tay mạnh mẽ xoa bóp bầu vú của cô.

A...

Cô nổi lên dục vọng đáng xấu hổ, cổ họng phát ra thanh âm mắc cỡ nức nở. Mới vừa tràn ra một tiếng rất nhỏ, đôi môi cô liền lập tức mím chặt.

Phó Hàn Xuyên vẫn là đã nghe thấy, bàn tay đặt trên mông cô nhéo thật mạnh một phen, mang theo ý cảnh cáo.

Tuy rằng không có làm tình, nhưng không khí trong phòng cùng lòng bàn tay của Lâm Chi Hạ giống nhau đều nóng lên.

Tay cô vừa nhỏ lại mềm, non mềm như không xương, tựa hồ không thể cầm được dương v*t thô to của Phó Hàn Xuyên. Vuốt qua loa vài cái, vẫn còn một đoạn thật dài lộ ra bên ngoài.

Phó Hàn Xuyên cầm bàn tay nhỏ bé chỉ giáo cô thủ dâm như thế nào, lúc sau siết chặt từ rễ loát đến quy đầu, lại từ từ trượt xuống một đường.

Dịch bôi trơn bị cọ xát ở trên giường, lòng bàn tay non mềm cùng da thịt nóng bỏng trên dương v*t dán chặt vào nhau.

Sau mấy cái qua lại, Phó Hàn Xuyên buông lỏng tay ra, để Lâm Chi Hạ đơn độc loát cho anh.

Tuy đây không phải lần đầu tiên Lâm Chi Hạ làm chuyện này nhưng vì da mặt cô mỏng, trong sinh hoạt vợ chồng cũng không thể thay đổi, mặt đỏ bừng còn động tác trên tay chậm rì rì.

Lực đạo quá nhẹ, côn th*t không cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt như ban đầu.

Chính là cô vừa nỗ lực vừa nghiêm túc, có nề nếp mà loát động lại làm đầu quả tim Phó Hàn Xuyên tê tê dại dại, mang lại cho anh một loại tình thú khác.

Thân thể cô cũng dịu ngoan như vậy, vú cùng mông bị anh bắt lấy xoa bóp thành đủ loại hình dạng. Cho dù có bị anh làm đau cũng sẽ ngoan ngoãn không lên tiếng, chỉ là cô sẽ thở phì phò, đôi mắt giống như động vật nhỏ nhu nhược đáng thương.

Người đàn ông không thả nhẹ lực đạo, bị người phụ nữ này mê hoặc gắt gao....